Dẫn Vào Thánh Lễ Và Suy Niệm Chúa Nhật 19 Thường Niên – B

print

Dẫn Vào Thánh Lễ Và Suy Niệm Chúa Nhật 19 Thường Niên – B

1 V 19,4-8; Êp 4,30-52; Ga 6,41-52

Chủ đề: BÁNH BỞI TRỜI

Lời Chúa: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống” (Ga 6,51)

Nhập lễ:

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,

Phụng vụ Lời Chúa chúa nhật 19 thường niên hôm nay cho chúng ta thấy, cơm bánh vẫn luôn là lương thực cần thiết cho cuộc sống. Từ nhu cầu tự nhiên này, Chúa Giêsu hướng tâm hồn chúng ta Người là Bánh hằng sống từ trời xuống, ai ăn Bánh này sẽ sống đời đời:

Giê-su là bánh bởi trời,

Hiến dâng mạng sống nuôi người trần gian.

Những ai muốn được Chúa ban,

Cậy tin yêu mến nài van đón Người.

Mỗi khi rước Chúa hôm mai,

Biết đem Chúa đến giúp ai đang cần.

Hiệp dâng thánh lễ hôm nay, xin Chúa giúp chúng ta biết dọn tâm hồn mình sao cho xứng đáng để đón rước Mình Máu Thánh Chúa như lương thực nuôi sống linh hồn chúng ta trên đường về quê trời và ban cho chúng ta sự sống đời đời. Trong tâm tình đó, giờ đây chúng ta thành tâm sám hối.

Sám hối:

  1. Lạy Chúa, Chúa đã hóa bánh ra nhiều cho mọi người ăn no nê. Xin Chúa thương xót chúng con.

Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.

  1. Lạy Chúa Kitô, Chúa là bánh hằng sống từ trời xuống. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.

Đ. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.

  1. Lạy Chúa, Chúa mời gọi chúng con kết hiệp với Mình Máu Thánh Chúa để được sống đời đời. Xin Chúa thương xót chúng con.

Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.

Kết: Xin Thiên Chúa toàn năng thương xót, tha tội và dẫn đưa chúng ta đến sự sống muôn đời.

CĐ: Amen.

Suy niệm:

Kính thưa quý ông bà anh chị em,

Giữa dòng đời cuộn chảy, những mưu toan, ghen ghét, khổ đau đôi khi làm con người vô tình lãng quên đi giá trị đích thực của cuộc sống con người. Mục đích và hướng đi của cuộc sống con người vốn dĩ là những chuyến đi, là một cuộc hành trình tiến về nhà Cha, đến với Thiên Chúa là nguồn sự sống vô tận. Cuộc hành trình ấy không dễ dàng chút nào, con đường tiến về trời vừa xa lại vừa khó khăn như câu chuyện của Êlia trong bài đọc 1. Trên đường lên núi Hôrép là núi của Thiên Chúa, Êlia chán nản cực độ khi lương thực đã cạn vơi, làm ông cảm thấy mệt nhọc và muốn buông xuôi tất cả, muốn chết vì đoạn đường dài quá và sức của ông thì có hạn. Ông đã thất vọng nằm ngủ để quên lãng. Nhưng Thiên Chúa đã sai thiên thần mang lương thực đến bồi bổ ông và động viên ông: “Hãy chỗi dậy mà ăn vì đường ngươi phải đi còn xa”. Ông đã ăn bánh và uống nước rồi ngủ một giấc thật sâu, nhờ vậy ông có đủ sức khoẻ đi đến núi của Thiên Chúa.

Thưa anh chị em, Thiên Chúa đã ban lương thực cho ngôn sứ Êlia. Nhờ sức của nuôi ấy, ông mới đi tới núi của Thiên Chúa. Lương thực để bảo đảm cho cuộc hành trình tiến về quê trời, hôm nay Chúa Giêsu đã chỉ bảo cho chúng ta thứ lương thực mà Người sẽ ban cho. Đó là bánh hằng sống từ trời xuống. Chúa Giêsu đã nhắc lại Manna thời Cựu ước: Nhờ có Manna dân Do thái đã đủ sức đi vào đất hứa. Chúa Giêsu cũng đã thỏa mãn nhu cầu tự nhiên này khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều nuôi hơn 5.000.000 người ăn no. Không chỉ dừng lại ở nhu cầu thể xác, Chúa Giêsu đã hướng tâm hồn người Do thái tới lương thực nuôi hồn: “Cha ông các ngươi đã ăn Manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống để ai ăn bánh này thì khỏi chết”.

Chúa Giêsu nhấn mạnh đến “bánh bởi trời” để diễn tả một thực tại mới mà Người sắp ban cho loài người, và thúc đẩy mọi người đến với Người để đón nhận sự sống đời đời. Manna trong quan niệm của người Do thái là bánh bởi trời. Nay Chúa Giêsu muốn nói với họ, bánh bởi trời không còn là Manna nữa nhưng là chính Đấng từ trời xuống. Đấng ấy sẽ tự hiến tế trên thập giá để trở nên bánh nuôi sống loài người: “bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”. Đó là bánh Thánh thể. Thánh thể chính là lương thực nuôi sống linh hồn chúng ta trên đường về quê trời và ban cho chúng ta sự sống đời đời.

Có câu chuyện kể rằng, một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ, giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng, lấy hết sức mình, cậu thét lớn: Tôi ghét người! Từ khu rừng có tiếng vọng lại: Tôi ghét người! Cậu hoảng hốt quay về, sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu không hiểu được tại sao từ trong khu rừng lại có người ghét mình. Người mẹ nắm tay con, đưa trở lại khu rừng. Bà nói: “Giờ con hãy hét thật to: Tôi yêu người!”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt tiếng thì có tiếng vọng lại: Tôi yêu người!. Cậu thật thích thú. Lúc đó người mẹ giải thích: Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống. Con cho điều gì, con sẽ nhận lại điều đó. Ai gieo gió thì sẽ gặt bão. Nếu con thù ghét người, thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người, thì người cũng yêu thương con.

Kính thưa quý ông bà anh chị em,

Thiên Chúa là nguồn sự sống đích thực, và chỉ những ai ở trong Thiên Chúa mới có được sự sống đời đời. Chúa Giêsu, vì yêu thương nên Người đã tự hiến mình trên thập giá để ban tặng sự sống cho con người hầu con người được sống và sống dồi dào. Chính trong mỗi thánh lễ, chúng ta được cảm nếm tình thương bao la của Thiên Chúa, khi Người trao ban Thịt và Máu Người cho chúng ta. “Hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao”. Lời Thánh Vịnh này mời gọi chúng ta đến đón nhận bánh Thánh thể, bánh bởi trời ban sự sống đời đời. Muốn thế, chúng ta phải biết tuân theo Thánh Phaolô khuyên bảo các tín hữu Êphêsô hãy sống hiền hòa với mọi người, tránh mọi hành vi gian ác, và hãy sống trong tình thương như Chúa Giêsu đã sống.

Nguyện xin Chúa giúp chúng ta biết lấy hết lòng yêu mến để dọn mình xứng đáng, đón nhận thần lương là Mình Máu thánh Người, dưỡng nuôi chúng ta trên cuộc hành trình tiến về quê trời hưởng sự sống muôn đời. Amen.

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Quang.