Đường Hy Vọng: Lời Nói Đầu & Chương 1: Ra Đi

print

 

Đường Hy Vọng

Lời Nói Đầu

Cha đã đi một quãng đường,

hân hoan có, gian khổ có,

nhưng luôn luôn tràn trào hy vọng,

vì có Chúa và Mẹ Maria bên cha.

Nếu Chúa cho chọn lại,

Cha không chọn đường nào khác.

Cha đã hạnh phúc và vui tươi,

vì cha đã hy vọng vào Chúa,

và cha chỉ biết yêu thương.

Hôm nay Chúa cho cha,

những giây phút thân mật bên Chúa,

Cha khởi sự ghi lại cho con,

như cha mong ước từ lâu,

những tâm tình khiêm tốn,

kinh nghiệm sống của cha.

Đây là tâm sự của một người cha,

Cha không nói gì mới mẻ với con,

Cha chỉ nhắc lại những lời nhắn nhủ,

thắm thiết và chí tình,

đã biết bao lần nhẹ nhàng,

đổ vào tai con, vào tim con,

giữa những náo động của trần thế,

con hãy bình tĩnh,

suy nghĩ đôi lời thâm tình của cha.

Mong những tư tưởng đơn thành này

tỏa ánh sáng và an hòa,

biến con nên hồn tông đồ,

hồn cầu nguyện, hồn yêu mến,

Ân sủng và bình an Chúa

ở với con trên đường hy vọng.

 

Chương 1: Ra Đi

Dù là xích vàng,

Còn bị ràng buộc,

Con không lên đường được.

  1. Chúa “dắt con trên đường, để con ra đi, và thu được nhiều hoa trái.”

Đường ấy là “đường hy vọng”, vì chan chứa hy vọng, vì “đẹp như hy

vọng.” Sao không hy vọng khi con đi với Chúa Giêsu, khi con về cùng

Đức Chúa Cha?

  1. Bí quyết của đường hy vọng gồm ba điểm:
  2. Ra đi: “Bỏ mình”
  3. Bổn phận: Vác thánh giá mình mỗi ngày
  4. Bền chí: “Theo Thày”
  5. Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì con chưa bỏ gì cả, vì chính mình con sẽ

dần dần quơ góp lại những gì con bỏ trước.

  1. Abraham đã ra đi, vì hy vọng đến đất hứa. Maisen đã ra đi, vì hy vọng

cứu dân Chúa khỏi nô lệ. Chúa Giêsu đã ra đi từ trời xuống đất, vì hy

vọng cứu nhân loại.

  1. Dù có ra khỏi nhà, đi phương xa vạn dặm mà cứ mang theo tất cả tật

xấu, cả con người cũ, thì có khác gì ở nhà đâu?

  1. Các thánh là những người điên vì Chúa. Khôn ngoan thế gian quá không

làm thánh được.

  1. Đã ra đi phải bất chấp lưỡi thiên hạ đàm tiếu. Ba Đạo sĩ ra đi, hy vọng

gặp Chúa Cứu Thế, họ đã gặp; Phanxicô Xavie ra đi, hy vọng cứu các

linh hồn, ông đã gặp; Goretti ra đi, thoát cơn cám dỗ, hy vọng gặp Chúa,

Chị đã gặp.

  1. Mất để được, chết để sống, từ để gặp. Ba Đạo sĩ liều hiểm nguy, chế

nhạo; Phanxicô liều xa cha mẹ, mất của cải, thú vui, Goretti liều mạng

sống.

  1. Tiến lên trên đường hy vọng, bất chấp những van nài “tan nát lòng” của

tình thân thuộc cố tri, như thánh Phaolô: “xiềng xích với gian nan đang

chờ tôi”, như Chúa Giêsu: “này Thày lên Giêrusalem để chịu nạn.”

  1. Giàu hay nghèo

Khen hay chê,

Sang hay hèn,

Không sao cả, chấp nhận tiến lên trên đường hy vọng hồng phúc và

đợi ngày trở lại của Chúa Giêsu Kitô Đấng Cứu Chuộc chúng ta.

  1. “Ta là sự thật.” Không phải báo chí là sự thật, không phải đài phát

thanh là sự thật, không phải Ti vi là sự thật. Con theo loại sự thật nào?

  1. Đi, đi, đi mãi, đi quyết liệt, đi không nhượng bộ cũng như không ai đi

với người đi lui.

  1. Không nhượng bộ cho xác thịt,

Không nhượng bộ cho lười biếng,

Không nhượng bộ cho ích kỷ…

Con không thể gọi đen là trắng, xấu là tốt, gian là ngay được.

  1. Ba phải?

Đi đường nào được?

Ba Chúa?

Ba Hội Thánh?

Ba luân lý?

Ba lương tâm?

  1. Không nhượng bộ, không phải là kiêu căng, tự ái hay ngoan cố.

Không nhượng bộ là yêu thương quyết liệt lý tưởng của mình.

  1. Nhượng bộ tiền của, chức tước, nhượng bộ mạng sống để giữ lý

tưởng, danh dự, đức tin, con chấp nhận. Nhưng không bao giờ con

chấp nhận đổi ngược lại: lỗ lã quá!