BÌNH AN GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Có một vị vua lo lắng về sự an nguy cho vương quốc của mình, nên ông không tìm thấy bình an trong cuộc sống. Từ cung điện nhìn xuống, vua muốn được như dân nghèo vì thấy họ luôn bình an thanh thản. Một ngày kia, vua giả dạng người ăn mày gõ cửa một người nghèo để xin ăn và được người này chia sẻ cùng một ổ bánh mì với thái độ hạnh phúc. Vua hỏi: ” Điều gì đã làm ông hạnh phúc như vậy?”. Người nghèo đáp: “Tôi có một ngày rất tốt. Tôi sửa giày và kiếm đủ tiền để mua ổ bánh này”. Vua hỏi tiếp: “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ngày mai ông không kiếm đủ tiền mua bánh?. “Tôi Có niềm tin!” Ngày từng ngày, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp”, người nghèo trả lời.
Ra về, vua muốn thử niềm tin của người nghèo nên ra lệnh cấm hành nghề sửa giày. Người thợ giày vẫn thanh thản! Ông xin được một chân gánh nước thuê và hôm đó, ông cũng kiếm đủ tiền để mua bánh mì. Trời tối, vị vua dưới dạng người ăn mày trở lại và thấy người thợ sửa giày vẫn rất hạnh phúc với ổ bánh mì của mình. Hôm sau, vua lại ra lệnh cấm không cho phép hành nghề gánh nước thuê. Và cứ như thế, người nghèo kia đã phải thay đổi nhiều nghề, nhưng nơi ông vẫn luôn có sự bình an và tin tưởng vào triết lý sống của mình.
Sau cùng, nhà vua dàn xếp để người nghèo vào làm lính cho cung điện và hết tháng ông mới được nhận lương. Ông liền bán lưỡi gươm được trao cho lính và có đủ tiền để mua bánh mì cho một tháng. Tối đến, ông vẫn hạnh phúc vì có bánh mì. Vị vua giả dạng vẫn tới thăm ông và hỏi: “Ông làm nghề gì để kiếm tiền mua bánh mì? Tôi được làm lính cho vua”, người nghèo đáp và đơn sơ kể: “Làm lính nhưng nhận lương vào cuối tháng, nên tôi đã bán lưỡi gươm và đủ tiền để mua bánh mì cho một tháng. Khi có lương, tôi sẽ chuộc lại lưỡi gươm. Hiện nay, tôi đang dùng lưỡi gươm bằng gỗ”. Nhà vua hỏi tiếp, “Nếu ngày mai ông phải sử dụng gươm thì sao?”. Người nghèo vẫn thản nhiên: “Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp”.
Hôm sau, người ta bắt được một tên trộm và kết án xử chém. Vua yêu cầu người nghèo trong trang phục lính thực hiện việc này. Tên ăn trộm van xin tha tội, người nghèo trong trang phục lính liền hô lớn: “Lạy Đấng tối cao, nếu người sắp bị hành quyết này đáng tội, thì xin cho con được phép thi hành lệnh của vua. Còn nếu anh ta không đáng tội, xin hãy biến lưỡi gươm này thành gươm gỗ”. Ngay tức khắc, ông rút lưỡi gươm ra và quả thực thanh gươm bằng sắt đã biến thành gươm gỗ. Đám đông đồng thanh la lên: “Đây là phép lạ”. Vị vua truyền lệnh tha tên ăn trộm; đồng thời tiến đến người lính nghèo thú nhận rằng: Trẫm là người ăn mày hằng đêm tìm đến với ngươi, từ nay trở đi, trẫm muốn ngươi là bạn và là quân sư cho trẫm. Ngươi hãy dạy cho trẫm cách sống lạc quan và bình an”.
Quý vị và các bạn rất thân mến,
Đôi khi chúng ta thường tự hỏi: cũng là cuộc sống, nhưng tại sao có người rất thanh thản, trong khi một số người khác lại luôn lo âu và vất vả? Giống như vị vua trong câu chuyện trên, chúng ta dễ rơi vào tâm trạng bất an khi phải thích nghi với cuộc sống. Nhìn lại bản thân, chúng ta sẽ thấy mình cũng đã từng rất lo lắng khi không đón nhận được những thay đổi của con người và môi trường xung quanh. Những lúc ấy, chúng ta cứ khắc khoải tìm kiếm điều gì đó có thể giúp chúng ta sống bình an. Nhiều người trong chúng ta tìm kiếm bình an trong tiền bạc, vật chất; có người tìm kiếm bình an nơi quyền lực và danh vọng; cũng có người tìm kiếm bình an trong sự tĩnh lặng hay trong những công việc từ thiện …Tuy nhiên, tất cả những cách thế này cũng chỉ mang lại cho chúng ta sự bình an đến từ phía bên ngoài. Khi có được tất cả, chúng ta có thể sống yên tâm hơn, nhưng tự sâu thẳm tâm hồn, chúng ta vẫn lo lắng khi nghĩ đến một ngày nào đó, thử thách của cuộc sống sẽ lấy đi những thứ mà chúng ta đã cố gắng xây dựng và cho rằng chúng có thể mang lại sự bình an cho mình?
Bài học từ triết lý “ngày từng ngày, rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp” của người nghèo trong câu chuyện trên đang hướng bạn và tôi đến một cảm nghiệm sâu xa rằng, nếu cuộc sống của chúng ta được đặt trên nền tảng của niềm tin, chắc chắn rằng trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng sẽ tránh được những bất an và lo lắng. Là người Kitô hữu, chúng ta vẫn xác tín: cuộc sống chính là quà tặng Thiên Chúa ban, nhưng để đón nhận được trọn vẹn ý nghĩa của món quà này, mỗi người chúng ta cần có niềm tin mạnh mẽ vào Thiên Chúa – cội nguồn của bình an và mọi điều thiện hảo trong cuộc sống.
Hôm nay, sứ điệp Lời Chúa nói với chúng ta về sự bình an trong tâm hồn; đồng thời, mời gọi chúng ta hãy tìm kiếm bình an trong Chúa và sống sự bình an ấy ngay cả giữa những trái ngang của cuộc đời. Chỉ có đức tin mới giúp chúng ta cảm nghiệm được sự bình an sâu thẳm từ bên trong này! Đó là sự bình an mà ngay cả khi chúng ta đang phải đối diện với những khổ cực, mất mát và đau thương hay những trắc trở của cuộc đời…, chúng ta vẫn tâm niệm được rằng dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, Thiên Chúa cũng vẫn luôn chở che và đồng hành với chúng ta. Sống trọn vẹn tâm tình này, chắc chắn mỗi người chúng ta sẽ có được sự an bình thư thái và bình an của Đấng Phục Sinh sẽ luôn ngự trị nơi tâm hồn chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa vì hồng ân đức tin mà chúng con đã được lãnh nhận. Qua hồng ân này, xin Chúa mở lòng cho chúng con nhận ra giá trị của ơn bình an Chúa ban; để hàng ngày chúng con luôn biết tìm kiếm và ở lại trong sự bình an của Chúa. Xin Chúa cũng giúp chúng con biết cách chia sẻ sự bình an của Chúa cho người khác bằng chính cuộc sống của chúng con. Amen.
Sr. Anna Phạm Thị Bích Liễu OP