Có Một Bài Quên Không Bao Giờ Ca

print

Có Một Bài Quên Không Bao Giờ Ca

 (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 241)

Có một lần tôi nghe bọn trẻ hát bài “Có một bài ca không bao giờ quên”, nhưng chúng lại nghịch ngợm đổi lại, thành: “Có một bài quên không bao giờ ca”, tự nhiên tôi  liên tưởng đến tâm tình tạ ơn, mà thường khi chúng ta hay quên, không mấy khi nhớ tới, để hát lên, để ca ngợi, để chúc tụng, để tôn vinh Thiên Chúa.

Đang khi đó, thì trong Kinh thánh, chúng ta thấy Chúa Giêsu lại thường hay dâng lời tạ ơn lên Thiên Chúa Cha, mỗi khi làm bất cứ việc gì.

– Chẳng hạn như khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều (Matthêu 15,36).

– Chẳng hạn như trong bữa tiệc ly (Matthêu 26,27),

– Chẳng hạn như khi làm cho La-da-rô sống lại từ cõi chết (Gioan 11,41), vv…

Nói đến tâm tình tạ ơn, chúng ta biết người Mỹ, từ những ngày xa xưa khi mới lập quốc, thì hàng năm, họ đã dành riêng ra một ngày, để cả nước tạ ơn Thiên Chúa, sau một mùa thu hoạch.

Họ gọi ngày này là Thanhksgiving Day.

Và theo lịch sử còn ghi lại, thì  lễ Tạ ơn đầu tiên, được tổ chức tại  Thành Phố Augustin, thuộc bang Florida, vào ngày 8-9-1565.

Và suốt gần 450 năm qua, người Mỹ vẫn trung thành tổ chức lễ này hàng năm, vào ngày thứ 5 cuối tháng 11.

Và trên bàn ăn của họ sẽ không bao giờ thiếu món ăn truyền thống, là gà tây và bí ngô.

Có khác chăng là ngày nay, lễ này đã được tổ chức rộng rãi, phổ biến khắp cả nước, và cả ở những nước chịu ảnh hưởng của nền văn hoá Mỹ nữa.

Ngày nay, lễ này lại được kéo dài suốt cả tuần lễ, và họ chỉ để ý đến vấn đề ăn uống, vui chơi, và không còn mấy quan tâm đến yếu tố tâm tinh, đến những tâm tình đạo đức, có tính cách tôn giáo, như tổ tiên của họ xưa kia đã làm.

Nhân Mùa Tạ Ơn đang đến, chúng ta hãy bắt chước Chúa Giêsu, mà bập bẹ những lời tạ ơn dâng lên Thiên Chúa Cha, nhất là những lời tạ ơn khó nói nhất của kiếp nhân sinh!

Có những lời tạ ơn thật dễ, để nói với nhau và cũng rất dễ, để nói với Chúa.

Nhưng cũng có những lời tạ ơn không thể thốt thành lời, nếu không có ơn Chúa.

Có khi phải đợi khi linh hồn được thấm nhuần ân sủng từ trời cao, hay có khi phải đợi đến gần buổi hoàng hôn của đời người, thì ta mới đủ can đảm, mà nói lên những lời tạ ơn muộn màng này.

Tạ ơn ai?

Tạ ơn hay hờn giận?

Cám ơn hay trách móc, khi phải nói lời Tạ Ơn Chúa, trong những nghịch cảnh đau thương của cuộc đời.

Hay, khi phải nói  những lời Tạ Ơn Chúa, vì những người đã một thời làm ta đau khổ.

Lạy Chúa, những lúc đó, đúng là khó nói quá Chúa ơi!

Có những khi lời nói được thốt ra trong dòng nước mắt, mà không biết của hờn giận hay là của tha thứ.

Có khi những lời nói mới bập bẹ ở đầu môi, thì rồi lại bị nghẹn họng ngay, bởi những nghẹn ngào, tức tưởi lại trào lên, làm cho lời nói không tròn chữ, không tròn câu. Có khi lời nói được bật lên qua con tim rướm máu của những vết thương năm xưa chưa lành hẳn.

Dù thật khó để nói, dù ê a tập tành từng chữ như trẻ nhỏ đang học nói, thì Chúa ơi, con xin hứa sẽ cố gắng hết mình để nói những lời tạ ơn.

***

Con xin cám ơn Chúa, vì những người bạn đã phản bội con năm nào. Tuy có đau đớn thật khi bị phản bội! Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, con đã hiểu được bài học về tình bạn chân thật. Bởi Chúa đã nói trong Tin Mừng thánh Gioan, đoạn 15,13 như sau:

“Tình thương chỉ cao quí, khi dám hy sinh tính mạng của mình vì bạn hữu.”

Con xin cám ơn Chúa, vì người con yêu năm xưa, đã phụ tình con. Tuy rất hận, vì bị phản bội, vì bị phụ rẫy! Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, con đã biết trân trọng hơn và biết quí yêu chính tình yêu, mà Chúa đã dành cho con, một thứ tình yêu:

“Yêu thương cho đến cùng, và đã dám chết vì con, đang khi con còn là tội nhân!” (Gioan 13,1).

Con xin cám ơn Chúa, vì những kẻ thù con năm xưa, những người đã từng bắn con ngã gục trên chiến trường năm nào, những người đã từng đẩy con vào chốn lao lung tù tội, đã làm cho gia đình con phải lận đận, phải lao đao, đã làm cho mọi người trong gia đình con phải điêu đứng, phải chao đảo trong những năm xưa. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà gia đình con giờ đây đã vực đứng dậy được, đã đứng vững, và đã được bình an thanh thản trong ơn nghĩa Chúa.

Chính Chúa đã tạo cơ hội cho con, để con sống câu Chúa đã nói trong Tin Mừng thánh Matthêu 5,44 như sau:

“Anh em hãy yêu thương kẻ thù, và hãy cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.”

Con xin cám ơn Chúa, vì những đứa con hoang trong gia đình, đã làm cõi lòng mẹ cha ra tan nát. Thất vọng, buồn tủi ngập tràn Chúa ơi! Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà chúng con hiểu ra: Chính chúng, đã giúp cho chúng con là cha mẹ, có cơ hội  để nên thánh.

Con xin cám ơn Chúa, vì những bậc cha mẹ bất hảo, vì đã không yêu thương và đã không dạy dỗ con cái cho đúng mức, như bổn phận cha mẹ đòi buộc phải làm. Thất vọng và cay đáng lắm Chúa ơi, khi bị cha mẹ con bỏ bê con, hất hủi con! Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà trái tim con lại khát khao, lại quyết đi tìm một tình yêu tuyệt diệu nơi Thiên Chúa Tình Yêu.

Con xin cám ơn Chúa, vì những vấp ngã của tuổi thanh xuân của con. Bởi nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con biết là con rất yếu đuối, nên con phải biết tập sống khiêm nhường hơn, và luôn biết tin yêu, cậy trông, phó thác và nương tựa vào lòng thương xót bao la của Chúa.

Con xin cám ơn Chúa, vì những tội lỗi của con, trong thân phận con người quá mỏng dòn, quá yếu đuối, cứ vấp đi, cứ ngã lại không biết bao nhiêu lần trong đời. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con đã hiểu, đó là những cơ hội, để con nếm cảm lòng nhân từ vô biên, hay thương xót của Thiên Chúa. Ôi, tội hồng phúc!

Con xin cám ơn Chúa, vì những quyết định sai lầm thuở nào, để rồi con phải rơi vào những cảnh ngang trái như hôm nay. Nhưng cũng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con đã biết phấn đấu hơn, để vươn lên, để vượt thắng được những nghịch cảnh trong cuộc đời.

Con xin cám ơn Chúa, vì hai chữ “kiếp nghèo” luôn gắn liền với số phận hẩm hiu của đời con. Nói thật, là con rất ghét nó, có thể nói là ghét cay ghét đắng nữa. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con lại bình thản hơn và an tâm hơn. Bởi con đã hiểu, đây là con đường dễ dàng hơn, để đưa con vào Nước Trời. Bởi chính Chúa đã nói trong Phúc Âm thánh Matthêu 5,3 như sau:

“Phúc thay những ai có tâm hồn nghèo khó vì Nước Trời là của họ.”

Con xin cám ơn Chúa, vì những lần thất nghiệp cay đắng, những lần phá sản, những lần bị lừa gạt, những lần mất nhà, và phải trắng tay. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con đã hiểu ra ý nghĩa đích thật về của cải: Của cải chỉ là một sự phù du ở đời này. Chính sách Giảng Viên đoạn 1,2 đã dạy chúng con như sau:

“Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân!”.

(Phần II)

Con xin cám ơn Chúa, vì những lần thất bại ê chề nhục nhã. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con đã rút ra được biết bao nhiêu bài học, từ những lần thất bại ê chề nhục nhã đó.

Con xin cám ơn Chúa, vì cái căn bệnh hiểm nghèo mà con đang mang trong mình, bởi vì nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, mà con đã thức tỉnh hơn, để thấy rõ thân phận con người, thật là mỏng dòn, thật là rất mau qua, để con biết yêu quý cuộc sống hơn, và biết cố gắng sống thật đạo đức, biết lo tận dụng những giây phút ít ỏi còn sót lại trên cõi đời tạm này, để lập công đức.

Con xin cám ơn Chúa, vì tất cả những gì Chúa đã cất lấy đi khỏi con. Bởi con đã học được bài học phó thác của thánh Giob trong Cựu Ước: Hãy cứ tin tưởng, hãy cậy trông, hãy phó thác vào sự Chúa an bài, thì cuối cùng, mọi  sự rồi sẽ tốt đẹp cho con, cả đời này lẫn đời sau.

Con xin cám ơn Chúa, vì những chén đắng, những thánh giá, những thử thách trong cuộc đời, mà Chúa đã trao cho con phải vác. Thật sự con không muốn nhận đâu. Nhưng khi nhìn vào hình ảnh của Chúa Giêsu trong vườn Giếtsemani, thì con cũng bập bẹ thân thưa với Chúa Cha:

“Lạy Cha, nếu có thể được, thì xin hãy cất những chén đắng này xa con.

Nhưng xin đừng theo ý con. Một xin vâng theo ý Cha mà thôi”.

Con xin cám ơn Chúa, vì số vốn liếng quá ít ỏi, mà Chúa đã trao ban cho con, khi gởi con đến trong cuộc đời này! Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa con lại hiểu:

“Ai đã được cho nhiều, thì sẽ bị Chúa đòi lại nhiều hơn.” (Luca 12,48)

Con xin cám ơn Chúa, vì những lần Chúa đã thẳng tay thanh tẩy tôi luyện con, đã gọt dũa linh hồn con, mặc cho con phải dẫy dụa trong đau đớn. Nhưng mỗi lần khi nhìn lên Thánh Giá Chúa, con lại  được có thêm nghị lực, để thân thưa với Chúa Cha:

“Lạy Cha, con xin phó thác linh hồn con trong tay Cha”.

Con xin cám ơn Chúa, vì tấm thân mệt mỏi bịnh hoạn của con, vì những lo toan vất vả của con trong cuộc sống, đã làm cho con mỏi mòn kiệt sức. Con rất mệt mỏi, có những lúc con cảm thấy thật chán chường, có những lúc con cũng không muốn sống nữa. Nhưng con lại nhớ lời của Chúa Giêsu, đã có lần an ủi khích lệ thánh Phaolô, được ghi lại trong thư thứ 2 gởi cho giáo dân Côrintô đoạn 12,9 với những lời lẽ thật quả quyết như sau:

“Ơn của Cha sẽ đủ cho con, vì sức mạnh của Cha, sẽ được biểu lộ cách trọn vẹn, trong sự yếu đuối của con”.

Cho nên, con rất vui mừng và rất tự hào, vì những yếu đuối của con, sẽ là nơi để cho sức mạnh của Chúa ở mãi trong con.

Con xin cám ơn Chúa, vì những lần Chúa đã cương quyết không ban cho con những điều con xin, những gì mà con đang mong đợi, những thứ mà con cảm thấy rất cần. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa mà con đã hiểu, là chỉ có Chúa mới biết những gì là cần thiết thật sự cho linh hồn con và cho phần rỗi đời đời của con. Cho nên con xin vâng.

Con xin cám ơn Chúa, vì cái chết oan nghiệt, vì sự ra đi vội vàng của người thân con, khi tuổi đời hãy còn quá trẻ. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, con đã hiểu được ý nghĩa đích thực của cuộc đời: Đời người là ngắn ngủi, và giờ Chúa đến thì lại rất bất ngờ. Cho nên con phải biết quan tâm hơn nữa, mà lo cho phần rỗi đời của con, và phải biết dành tiền của, thời gian, công sức, để đầu tư cho cuộc sống mai sau của con.

Con xin cám ơn Chúa, vì những bài học cay đắng mà Chúa đang dạy dỗ con. Có những bài học con không hiểu hết ý nghĩa. Và đã có những lúc con muốn gào thét lên “tại sao là con?”, và “tại sao lúc nào cũng lại là con?”. Nhưng nhờ ơn Chúa và nhờ những giáo huấn của Chúa, con đã hiểu được rằng: Chỉ những ai được Chúa thương yêu thì Chúa mới sửa phạt thôi. Chính sách khôn ngoan, đoạn 3,12 đã nói như thế này:

“Thiên Chúa khiển trách những  người Chúa thương, như người cha đối xử với đứa con yêu quý.”

Lạy Chúa, đường đời trước mắt con, hãy còn đầy dãy chông gai, hãy còn có biết bao nghịch cảnh, đó chính là những “Lời Tạ Ơn Khó Nói”.

Có những cái con chưa nhìn ra hết, có những điều con chưa cảm nhận được, và có những lời chưa thể thốt lên lời tạ ơn lúc này.

Nhưng xin Chúa ban ơn thêm sức cho con, để con thêm can đảm, mà Tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh, có khi là rất là ngang trái.

Xin cho con biết cám ơn anh chị em đang sống chung quanh con, dù đó là kẻ thù. 

Mà Tạ Ơn, không phải chỉ là trong ngày lễ Tạ Ơn hôm nay, mà con xin tạ ơn Chúa, mọi ngày trong suốt cuộc đời con.

Lạy Chúa, xin cho con đừng quên cám ơn bao giờ. Amen.