Cuộc phiêu lưu – Chúa nhật II mùa Chay – Năm C

Mỗi người sống trên trần gian đều bước vào một cuộc lữ hành. Trong cuộc lữ hành này, nhiều khi chúng ta phải chấp nhận phiêu lưu, nếu không, cuộc đời sẽ như chiếc ao tù, quanh năm bùn lầy nước đọng, không có sức sống. Cuộc phiêu lưu nào cũng chất chứa những rủi ro và nguy hiểm. Người sợ nguy hiểm rủi ro thì chẳng dám đi đâu bao giờ. Một tác giả đã viết: “Nhiều người không dám ra khỏi nhà vì sợ ngã gẫy chân; nhưng nếu cứ ở trong nhà không dám đi đâu, thì dù chân còn lành lặn mà khác gì đã gẫy!”. Mùa Chay nhắc cho chúng ta: đời sống Ki-tô hữu là một cuộc phiêu lưu. Nói như thế không có nghĩa đức tin là một may rủi giống như một canh bạc. Tin cũng được định nghĩa là bước theo tiếng Chúa gọi dù mình không biết sẽ đi đâu. Ông Áp-ra-ham là ví dụ minh chứng cho định nghĩa này. Ông tin vào Chúa. Ông chắc chắn những gì Chúa muốn cho ông đều tốt. Ông như một đứa trẻ hoàn toàn tin tưởng phó thác nơi cha mình, vì đối với một em bé, cha mình luôn là nhất. Ông đã lên đường theo tiếng gọi, mà không vặn hỏi sẽ đi đâu, sẽ làm gì và tương lai ra sao.
Bài đọc I nói với chúng ta về giao ước đầu tiên Chúa ký kết với ông Áp-ra-ham. Nghi thức ký kết được thực hiện trong khung cảnh nghiêm trang. Một bên là Thiên Chúa, bên kia là Áp-ra-ham. Khi chấp nhận giao ước này, Thiên Chúa đã hạ mình để giao kèo kết ước với một con người. Ngài cam kết sẽ cho dòng dõi ông Áp-ra-ham đông đảo như sao trên trời và như cát ngoài bãi biển. Ngài cũng hứa sẽ ban cho dòng dõi ông đất từ sông Ai-cập đến sống Êu-phơ-rát, tức là một phần lớn diện tích của thế giới. Qua giao ước này, Thiên Chúa và con người, mà đại diện là Áp-ra-ham, đều bước vào cuộc phiêu lưu. Thiên Chúa tin con người nhưng nhiều lần con người đã quên lời giao ước. Con người hứa trung thành với Chúa nhưng không phải lời hứa ấy lúc nào cũng được tuân giữ trọn vẹn.
Các Phúc âm nói với chúng ta về cuộc phiêu lưu của các môn đệ Chúa Giê-su. Khi chấp nhận bỏ mọi sự mà theo Người, họ bước vào một cuộc hành trình mà đích điểm thế nào chưa được biết. Tuy vậy, các ông chắc chắn một điều, là theo Thầy sẽ đón nhận Lời Hằng sống. Thánh Phê-rô một ngày nọ đã thưa Chúa Giê-su: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai. Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Hôm nay, thánh Lu-ca kể với chúng ta sự kiện lên núi. Ba môn đệ lên núi trong tâm trạng hết sức hoang mang, vì trước đó, Chúa Giê-su đã nói với họ về cuộc khổ nạn với những hình ảnh làm các môn đệ kinh hoàng. Trên núi này, Chúa Giê-su đã tỏ cho các ông thấy vinh quang của Người. Sự xuất hiện của hai nhân vật có vai trò rất quan trọng trong truyền thống Cựu ước là ông Môi-sen và ông Ê-li-a mang một ý nghĩa đặc biệt: ông Môi-sen đại diện cho truyền thống Lề Luật; ông Ê-li-a đại diện cho truyền thống Ngôn Sứ. Hai truyền thống này đã làm nên lịch sử của dân tộc Do Thái, đồng thời cũng tạo nên sự khác biệt giữa dân tộc được tuyển chọn này với các dân tộc khác xung quanh. Là người Do Thái, ba môn đệ hiểu ngay ý nghĩa của những gì các ông đang chứng kiến. Qua đó, Chúa Giê-su tỏ cho các ông biết, Người đến để kiện toàn Lề Luật và làm cho những gì các Ngôn Sứ loan báo được nên trọn. Hơn thế nữa, những lời các ông đã nghe trước đây bên bờ sông Gio-đan lại vang lên: “Đây là Con Ta, người được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!”. Đó là lời giới thiệu và cũng là lệnh truyền của Chúa Cha, Đấng đã sai Đức Giê-su xuống trần gian để thực hiện công trình cứu độ vì yêu thương con người. Sự kiện biến hình cùng với những chi tiết đi kèm đã củng cố đức tin nơi các môn đệ. Các ông hân hoan vui mừng đến nỗi thánh Phê-rô xin được làm ba cái lều. Khi xin điều này, có thể ông Phê-rô muốn được chiêm ngưỡng vinh quang này lâu dài, vì lúc đó các ông ngập tràn hạnh phúc.
Chúa Giê-su không chấp nhận cho ông Phê-rô làm những chiếc lều, bởi vì Chúa phải xuống núi và các môn đệ cũng phải xuống núi. Cụm từ “xuống núi” diễn tả sự dấn thân đối diện với những khó khăn thử thách trước mặt. Tuy vậy, sau sự kiện Đức Giê-su biến hình, ba môn đệ mang tâm tình hoàn toàn mới mẻ, lạc quan. Bởi lẽ các ông xác tín Thầy mình là Đấng Thiên Sai.
Mùa Chay nhắc cho chúng ta cuộc lữ hành phiêu lưu mang danh xưng Ki-tô hữu. Quả vậy, bước theo Chúa Giê-su là gắn bó với Người và nhiều khi chấp nhận nhiều hệ luỵ thiệt thòi. Chúng ta mang danh tín hữu nhưng cũng là những con người đang sống nơi trần gian, với biết bao thử thách chông gai, như Chúa Giê-su đã nói với các môn đệ: “Anh em không thuộc về thế gian” (Ga 15, 19). Thánh Phao-lô khuyên các tín hữu Phi-líp-phê hãy kiên trì nhẫn nại trước khó khăn thử thách, đồng thời hướng về quê trời. Nơi đó, chúng ta cũng sẽ được biến đổi nhờ quyền năng của Thiên Chúa, và chúng ta sẽ trở nên giống như Chúa Giê-su trong vinh quang bất diệt (Bài đọc II).
Đối với người không tin Chúa, theo Đạo là một cuộc phiêu lưu, thậm chí ảo tưởng. Tuy vậy, đối với những ai tin vào Đức Giê-su Ki-tô thì đây là hành trình hạnh phúc, mà hạnh phúc ấy, chúng ta có thể cảm nhận ngay hôm nay, nếu chúng ta chấp nhận biến đổi cuộc đời theo lời mời gọi của Chúa Giê-su, qua Giáo Hội của Người.
+TGM Giu-se Vũ Văn Thiên