Gia Vị Cho Bài Giảng Lễ Chúa Nhật 21 Thường Niên, Năm B

print

Gia Vị Cho Bài Giảng Lễ Chúa Nhật 21 Thường Niên, Năm B

  1. CAN ĐẢM CHỌN CHÚA

Cựu Ước, Tân Ước và lịch sử Giáo hội thuật lại nhiều câu chuyện của những người đàn ông và phụ nữ đã can đảm chọn Chúa và các Giới răn của Ngài. II Maccabê 6,18-31 mô tả cách ông cụ Êlêazarô 90 tuổi, hân hoan chịu tử đạo hơn là ăn thịt heo. Cuốn sách này cũng mô tả một người mẹ anh hùng Do Thái khác, cùng với bảy người con của bà dũng cảm chấp nhận cái chết chứ không từ bỏ đức tin Do Thái của mình. Cuộc tử đạo của thánh Stêphanô được thuật lại trong sách Công vụ Tông đồ cũng là một tấm gương anh hùng. Ba thế kỷ đầu tiên Kitô giáo cho thấy hàng chục ngàn tín hữu đã anh dũng chọn Chúa Kitô, quyết không thờ lạy các hoàng đế La Mã ngoại giáo dựng nên. Thánh Thomas More là người nắm quyền thứ hai ở Anh và thánh John Fisher là Phó hiệu trưởng Đại học Cambridge. Cả hai đều bị vua Henry VIII xử tử vì đã chọn giáo lý của Giáo hội về hôn nhân và gia đình, chứ quyết tâm không theo lập trường của vua. Dietrich Bonhoeffer, một nhà thần học và mục sư người Đức, đã dám phản đối các học thuyết của Hitler chống Kitô giáo và bị xử tử ở tuổi 39. Và các thánh Tử Đạo Việt Nam…

* Các bài đọc hôm nay thách thức chúng ta đưa ra lựa chọn Thiên Chúa và giáo huấn của Ngài.

 

  1. HÃY BƯỚC QUA VẠCH

Chúng ta có thể đã nghe biết về nhà thám hiểm người Tây Ban Nha, Francisco Pizarro. Năm 1530, ông chỉ huy một hạm đội nhỏ, và đã lập ra được bản đồ Bờ biển Thái Bình Dương của Nam Mỹ. Pizarro không được học hành chính thức (không biết đọc cũng không biết viết), nhưng ông nhanh chóng nhận ra rằng mình đã chạm được vào địa giới của một nền văn minh vĩ đại. Mặc dù đã năm mươi tuổi – khá già đối với một nhà thám hiểm thế kỷ XVI – ông vẫn quyết định dẫn đầu một cuộc thám hiểm đến trung tâm của đế chế. Những người lính của ông nghĩ rằng ông bị điên và nói rằng họ sẽ không đi theo ông. Đứng trên một bãi biển ở Panama, Pizarro đã vẽ một đường thẳng trên cát. Rồi ông nói: “Những ai muốn đi với tôi, hãy vượt qua ranh giới này. Tôi không thể hứa với các bạn điều gì ngoài những khó khăn và có thể cả cái chết. Còn những người muốn sự thoải mái có thể quay trở lại châu Âu. Nhưng các bạn sẽ đánh mất một cuộc phiêu lưu tuyệt vời, và có thể là sự giàu có sung túc”. Vâng, đã có 169 người đã bước qua ranh giới. Và họ đã chinh phục một nền văn minh rộng lớn, rực rỡ, đó là đế chế Inca. Pizarro hẳn có nhiều thiếu sót, những lầm lỗi mà ngày nay chúng ta có thể mạnh mẽ phê phán. Nhưng ông cũng có những đức tính mà chúng ta thường thiếu: lòng dũng cảm, sự quyết đoán, sự dấn thân quên mình vì một mục tiêu chính đáng.

* Trong bài đọc thứ nhất hôm nay, ông Giôsuê cũng yêu cầu dân Israel bước qua một vạch: “Hôm nay anh em hãy quyết định xem anh em sẽ phục vụ ai: các vị thần dân ngoại hay Đức Chúa?”

 

  1. ĐỨNG VỀ PHÍA CHÚA

Một nhóm Kitô hữu tụ tập trong một căn phòng bí mật cầu nguyện, vào thời cao điểm nước Nga đàn áp tất cả các cộng đoàn Kitô giáo. Đột nhiên cánh cửa bung mở trước những bước đi mạnh mẽ của một người lính. Anh ta bước vào phòng, nhìn chằm chằm vào mọi người, lăm le khẩu súng trên tay. Tất cả đều thất thần hoảng sợ và dự cảm điều tồi tệ nhất sắp xảy ra. Người lính nói lớn: “Nếu có ai không thực sự tin vào Chúa Giêsu, thì hãy ra khỏi đây ngay khi các bạn còn cơ hội.” Tích tắc nhiều người vội lao ra cửa. Nhưng một nhóm nhỏ vẫn đứng ở lại. Đó là những người quyết tâm không bỏ chạy, và sẵn sàng cho một điều bi thảm nhất. Người lính đóng cửa lại, sửa lại thế đứng trước những người đang run lẩy bẩy, tay cầm súng sẵn sàng. Cuối cùng, anh nở một nụ cười trấn an nhẹ nhàng đến mọi người, và trước khi anh quay người rời khỏi phòng, anh nói nhỏ: “Thực ra, tôi cũng tin vào Chúa Giêsu, và chắc hẳn chúng ta sẽ cầu nguyện sốt sắng hơn nếu không đứng chung với những người như thế!”

 

  1. VỮNG LÒNG CHỌN CHÚA

Cái giá phải trả (The Price to Pay) là câu chuyện có thật về sự cải đạo của một người Hồi giáo sang Công giáo. Cuốn sách do Ignatius Press phát hành năm 2012 đã làm nhiều người đặc biệt chú ý khi thế lực Hồi giáo ngày càng mở rộng. Trong thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự, Muhammad, một thanh niên người Iraq theo đạo Hồi từ một gia đình theo hệ phái Shiite thuần thành. Một ngày nọ anh phát hiện ra rằng bạn cùng phòng của mình là một tín hữu Kitô. Muhammad cố gắng thuyết phục người bạn của mình cải đạo sang Hồi giáo, nhưng cuối cùng chính anh ta lại là người được cải đạo. Theo luật Hồi giáo, một tín đồ thay đổi tôn giáo là một trọng tội. Vì thế gia đình của Muhammad làm mọi cách có thể để khiến anh ta từ bỏ đức tin mới của mình vào Chúa Kitô. Sau những lời đe dọa và đòn roi là nhà tù và tra tấn dã man. Muhammad, người mang tên thánh Giuse qua Bí tích rửa tội, phải trải qua một thời gian dài thống khổ trên đồi Canvê nhưng anh không nhượng bộ. Cuối cùng, anh bị những người thân đưa khỏi nhà tù và đe dọa giết anh nếu anh không quay trở lại đạo Hồi. Họ bắn anh ta và bỏ mặc anh ta cho đến chết. Muhammad dám chấp nhận từ bỏ mọi thứ- gia đình, bạn bè, cơ nghiệp, nhà cửa, và thậm chí cả mạng sống của mình để theo Chúa Giêsu.

 

  1. TÔI LÀ CHÚA GIÊSU

Có một câu chuyện cảm động kể rằng trong Chiến tranh Thế giới lần thứ hai, một người lính Đức quốc xã đã thủ tiêu một nhóm người Do Thái và chôn họ trong một ngôi mộ tập thể. Nhưng một cậu bé mười hai tuổi trong nhóm đó chỉ bị thương và sống sót. Cậu dùng tay đào bới khỏi lớp đất nông và đi quanh khu phố tìm kiếm nơi trú ẩn trong các ngôi nhà. Người dân biết chuyện gì đã xảy ra; và khi nhìn thấy cậu bé dính đầy bùn đất họ vội đóng chặt cửa sợ bị dính líu. Một người phụ nữ khác cũng định làm như vậy nhưng cậu bé vội nói: “Mẹ ơi, mẹ không nhận ra con à? Con chính là Chúa Giêsu mà các Kitô hữu nói rằng họ yêu mến hết lòng.” Người phụ nữ bật khóc và đón cậu bé vào nhà mình. Bà đã chọn Chúa Giêsu.

* Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu thách thức các môn đệ tin vào Người và đón nhận lời hứa của Người về bánh trường sinh.

 

  1. BÀI HÁT VÀ CA SĨ

Có một bộ phim nói về một linh mục và một đại úy đang tác chiến trong một mặt trận rất căng thẳng. Hai người họ đã trở thành những người bạn tuyệt vời, nhưng quan điểm của họ hoàn toàn trái ngược nhau. Linh mục là một người gương mẫu trong đời sống đạo; viên đại úy tuy là một người Công giáo nhưng không còn thực hành đức tin. Người đại úy bị trọng thương trên chiến trường và chắc chắn sẽ chết. Người bạn linh mục của anh đã bò đến bên anh trong ý định muốn cứu linh hồn anh. Linh mục nài nỉ: “Anh hãy mau xưng tội đi; tôi sẽ cử hành những nghi thức cuối cùng cho anh.” Viên đại úy đáp lại: “Không, bạn ơi, tôi yêu ca sĩ chứ tôi không yêu bài hát!”- Câu này có nghĩa là: “Tôi yêu mến bạn, nhưng tôi không quan tâm đến tôn giáo của bạn.”

* Điều này chỉ có thể diễn ra trong một bộ phim, nhưng nó không thể tương hợp trong đức tin Kitô giáo. Trong đức tin, Chúa Giêsu không thể tách rời khỏi sứ điệp của Người: bánh trường sinh và giáo huấn cũng đều do Người ban để con người được sống viên mãn.

 

  1. THƯ GỬI MỘT BIÊN TẬP VIÊN

Một Kitô hữu viết thư cho người biên tập của một tờ báo và phàn nàn rằng việc đi nhà thờ mỗi Chúa nhật là vô nghĩa. Anh viết: “Tôi đã đi nhà thờ được 30 năm, và trong khoảng thời gian đó tôi đã được nghe một thứ gì đó giống như 3000 bài giảng. Nhưng đối với tôi, tôi không thể nhớ được những gì trong những bài giảng đó. Vì vậy, tôi nghĩ rằng tôi đang lãng phí thời gian của mình và các linh mục cũng đang lãng phí thời gian giảng giải.” Câu chuyện này đã gây ra một cuộc tranh luận sôi nổi trong chuyên mục “Thư gửi cho người biên tập”, khiến người phụ trách mục này rất vui. Mọi chuyện diễn ra trong nhiều tuần cho đến khi có người viết câu này: “Tôi đã kết hôn 30 năm nay. Trong thời gian đó, vợ tôi đã nấu cho tôi khoảng 32000 bữa ăn. Nhưng trong cuộc sống của tôi, tôi không thể nhớ được thực đơn cho một bữa ăn nào trong số đó. Nhưng tôi biết chắc điều này: tất cả đều đã nuôi sống tôi và cho tôi sức khỏe mà tôi cần để làm việc. Nếu vợ tôi không cho tôi những bữa ăn này, thì hôm nay tôi đã chết chắc. Tương tự như vậy, nếu tôi không đến nhà thờ để nghe Lời Chúa thì hôm nay linh hồn tôi cũng đã chết ngắc rồi!”

 

  1. KHÔNG CÓ MẶT NÀO KHÁC

Trong bộ phim Mái nhà dột, Tevye là một nông dân chăn nuôi bò sữa người Do Thái, sống cùng vợ và 5 cô con gái ở nước Nga. Đó là thời kỳ cách mạng, có nhiều thay đổi xã hội, nhất là quan hệ bình đẳng giới. Trước tiên, một trong các cô con gái của ông nói với ông rằng cô và một người thợ may trẻ tuổi đã hứa hôn với nhau. Tevye rất tức giận bởi vì ông đã hứa gả cô cho một người quen biết đồng đạo trong làng. Lúc đầu, Tevye nhất định không chấp nhận quyết định của con gái mình; ông phải rất khó khăn đấu tranh với chính mình, để rồi cuối cùng nhượng bộ ước muốn của hai đứa trẻ. Người con gái thứ hai cũng chọn cho mình một tấm chồng, một nhà cách mạng “đặc sệt”. Tevye vô cùng thất vọng và lại phải đấu tranh với bản thân, và phải chấp nhận rằng thời thế đã thay đổi. Sau đó, con gái thứ ba của Tevye phải lòng một người ngoại đạo trẻ tuổi. Điều này đụng chạm đến niềm tin tôn giáo sâu sắc nhất của Tevye. Một lần nữa, ông lại phải đấu tranh quyết liệt với chính mình. Ông biết rằng con gái mình đang yêu say đắm, và ông cũng không muốn cô ấy bất hạnh. Tuy nhiên, ông không thể phản bội niềm tin tôn giáo bất biến của mình. “Làm sao tôi có thể quay lưng lại với Đức tin của tôi, dân tộc của tôi?” Ông ta tự hỏi mình. “Nếu tôi cứ nhượng bộ đến mức đó, tôi sẽ gãy đổ!” Tevye dừng lại và đắn đo: “Một mặt thì…Mặt khác…thì…” Rồi ông bỗng dừng lại và hét lên: “Không! Không có mặt nào khác!”

* Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta không được tư duy tương đối hóa niềm tin của mình. Phải chọn lựa. Đây là những gì chúng ta thấy trong lời đáp trả của ông Phêrô và Nhóm Mười Hai, trước cuộc khủng hoảng đức tin của nhóm người theo Chúa Giêsu hôm nay.

Linh mục Giuse Ngô Quang Trung sưu tầm