LÒNG BIẾT ƠN
Chúa Nhật 28 Thường Niên năm C : Lc 17,11-19
- Lòng biết ơn – nét đẹp cao cả của con người
Bài đọc thứ nhất (2V 5, 14–17) kể lại một hình ảnh cảm động: Tướng Naaman người Syria bị phong hủi, sau khi được ngôn sứ Êlisa chữa lành, đã trở lại tạ ơn. Ông dâng quà biếu Êlisa, nhưng ngôn sứ cương quyết từ chối – vì lòng biết ơn của Naaman đã là món quà đẹp nhất rồi.
Naaman được lành bệnh, nhưng điều quý giá hơn là tâm hồn ông được đổi mới: ông nhận ra rằng không có Thiên Chúa nào ngoài Thiên Chúa của Israel. Lòng biết ơn ấy làm ông trở thành người được cứu độ, chứ không chỉ là kẻ được chữa lành. Từ hình ảnh đó, Tin Mừng hôm nay dẫn ta đến câu chuyện mười người phong được Đức Giêsu chữa lành.
- Mười người phong – mười khuôn mặt của nhân loại
Trên đường lên Giêrusalem, Đức Giêsu gặp mười người phong hủi đứng từ xa kêu lớn tiếng: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng con!” Người chỉ đáp: “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Và trên đường đi, họ được lành sạch. Thế nhưng, chỉ một người quay lại để tạ ơn, và người ấy lại là một người Samari – dân ngoại bị khinh bỉ. Chín người kia vui mừng với ân ban, nhưng quên Đấng ban ân. Đức Giêsu thốt lên trong nỗi ngậm ngùi: “Không phải cả mười người được sạch cả sao? Còn chín người kia đâu?” Câu hỏi của Chúa không chỉ dành cho họ, mà cũng là lời chất vấn từng người chúng ta hôm nay.
- Biết ơn – cánh cửa dẫn vào ơn cứu độ
Đức Giêsu không làm ơn để được người ta biết ơn, nhưng lòng biết ơn là con đường để con người gặp lại Thiên Chúa. Người Samari duy nhất trở lại đã được chữa lành một lần nữa trong tâm hồn. Anh đã không chỉ nhận được ơn khỏi bệnh, mà còn được ơn cứu độ, khi Chúa nói: “Đức tin của anh đã cứu anh.” Đó là điều mà Kinh Tiền Tụng IV đã nói lên:“Chúa không cần chúng ta ca tụng, nhưng được tạ ơn Chúa lại là một hồng ân cao cả, vì những lời ca tụng của chúng ta chẳng thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại cho chúng ta ơn cứu độ muôn đời”.
- Vô ơn – căn bệnh âm thầm của thời đại
Câu chuyện chín người không trở lại là tấm gương phản chiếu xã hội hôm nay: con cái quên ơn cha mẹ; học trò quên ơn thầy cô; người ta quên ơn nhau, và bi kịch nhất – con người quên ơn Thiên Chúa.
Ta dễ cầu xin khi gặp gian nan, nhưng lại quên tạ ơn khi được bình an. “Chúng ta dễ nhớ những điều làm ta tổn thương, nhưng lại quên mau những ơn lành ta đã nhận.” (Gioan Kim Khẩu). Sống vô ơn là một cuộc đời trống vắng tình yêu. Người vô ơn không chỉ mất đi lòng nhân nghĩa, mà còn đánh mất chính mình trước Thiên Chúa.
- Lòng biết ơn – ký ức của trái tim
Ngạn ngữ Pháp nói: “Lòng biết ơn là ký ức của trái tim.” Ký ức ấy giúp con người không quên nguồn cội, biết cúi đầu khiêm tốn, và nhận ra mọi sự trong đời là hồng ân nhưng không. Cuộc sống là một chuỗi ân huệ nối tiếp nhau. Từ hơi thở, giọt nước, đến tình yêu, tình bạn, niềm tin – tất cả đều là quà tặng. Chúng ta không thể sống mà không nhờ đến tình yêu của bao người khác.
Nếu cuộc sống là lãnh nhận, thì lòng biết ơn là cách sống đẹp nhất của con người. Người biết ơn là người có chiều sâu nội tâm, biết nhìn thấy hồng ân trong mọi biến cố, và biến lời “cám ơn” thành bông hoa rực rỡ điểm tô cho cuộc sống nhân loại.
- Đức Giêsu – bài ca tạ ơn của nhân loại
Khi nhìn ngắm Đức Giêsu, ta nhận ra toàn bộ cuộc đời Ngài là một bản trường ca tạ ơn. Ngài tạ ơn Cha khi thấy các môn đệ nhỏ bé hiểu được mầu nhiệm Nước Trời (x. Mt 11,25). Ngài tạ ơn Cha trước khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều. Ngài tạ ơn Cha trước khi cho Ladarô sống lại. Và đặc biệt, Ngài tạ ơn Cha trong Bữa Tiệc Ly, khi cầm lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ. Từ đó, mỗi Thánh lễ trở thành lễ Tạ ơn – Eucharistia, nơi con người hiệp thông với Chúa trong niềm tri ân.
- Mỗi Kitô hữu – bài ca tạ ơn sống động
Người Kitô hữu là người biết sống tạ ơn trong mọi hoàn cảnh: tạ ơn khi được chúc phúc, và cả khi phải đi trong đêm tối. Tạ ơn không chỉ là cách nói, mà là một cách sống. Đời mỗi người là quà tặng của Thiên Chúa, và đẹp biết bao khi ta biến mình thành quà tặng cho tha nhân.” Lòng biết ơn làm cho con người biết trân trọng từng giây phút, biết mỉm cười với thử thách, và biết yêu thương như một cách tạ ơn.
Cầu nguyện
Lạy Chúa!
Đời sống con là ân ban của Chúa,
là một chuỗi ân huệ nối tiếp nhau,
để làm cho cuộc sống được tươi mầu,
Con tạ ơn Chúa vì thành công và may mắn,
cả những thất bại và cay đắng trong đời.
Con tạ ơn Chúa vì niềm vui và hạnh phúc,
cả nỗi buồn đau và những lúc khổ sầu.
Con tạ ơn Chúa những gì được cũng như mất,
những gì đã hoàn tất cũng như đang dang dở.
Con tạ ơn Chúa vì có những người quí mến,
và cả những người đã ghét bỏ khinh chê.
Con tạ ơn Chúa khi mạnh khỏe và sung túc,
cũng như lúc bệnh tật và tai ương hoạn nạn.
Con tạ ơn Chúa những ngày sống bình an,
cả những ngày tháng đầy hoang mang lo sợ.
Con tạ ơn Chúa vì những đỡ nâng và an ủi,
cả những lúc bị dập vùi và lủi thủi cô đơn.
Con tạ ơn Chúa vì có khả năng để phục vụ,
cả những yếu kém và nhiều điều chưa đủ.
Con tạ ơn Chúa về tất cả,
chẳng loại trừ ra một điều gì,
vì đã góp phần làm nên cuộc sống con.
Con có chết cũng tạ ơn không hết,
vì đời con đầy dấu vết của tội nhơ,
mà tình Chúa thương vẫn vô bến vô bờ.
Con tận dụng những ngày giờ còn lại,
sống hết mình cho Chúa cho tha nhân,
để tri ân tình Chúa đến muôn đời. Amen.
Lm. Thái Nguyên