Theo dấu chân Thiên Thần

print

THEO DẤU CHÂN THIÊN THẦN

Trời đêm buông màn, thu nắng cuối, Dòng người vội vã, chảy ngược xuôi. Đêm nay không như bao đêm khác, Thiên Thần rợp bóng, giữa dân Người.

Áp ngày Lễ Giáng Sinh, theo dấu chân các thiên thần đi loan báo tin mừng cho các mục đồng hơn hai ngàn năm trước tại Bê-lem, các bạn trẻ nhóm Sinh viên Công giáo Lưu xá tại Giáo phận Long Xuyên đã toả ra khắp các phố phường, khắp các nẻo đường của thành phố Long Xuyên, để chia sẻ niềm vui Con Thiên Chúa Giáng Sinh cùng với các mục đồng của thời đại mới hôm nay.

Với phương châm “Đi tìm và chia sẻ niềm vui cùng những người nghèo, nhưng vẫn không quên chiêm ngắm cuộc sống về đêm trên đường phố”, các bạn sinh viên đã được trải nghiệm một đêm không như bao đêm khác. Đêm mà các bạn có thể cảm nghiệm rõ hơn bao giờ hết lời bài hát Kinh Hoà Bình của nhạc sĩ Kim Long: “Lạу Ϲhúa xin hãу dùng con như khí cụ bình an của Ϲhúa… Để con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậу vào nơi thất vọng, để con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu. Lạу Ϲhúa xin hãу dạу con, tìm an ủi người hơn được người ủi an, tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết, tìm уêu mến người hơn được người mến уêu. Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân…”

 Quả thế, có những giọt nước mắt đã được lau khô, khi trái tim lạnh lẽo của các cụ già đi lượm ve chai bỗng dưng được sưởi ấm bởi những cái chạm tay thật êm ái dịu dàng. Có những khuôn mặt não nề bỗng bừng lên tươi sáng khi bắt gặp tình người giữa chốn tối tăm. Theo đó, các bạn sinh viên đã trao tặng những món quà nhiều hơn cả những gì các bạn có thể nghĩ tưởng, nhiều hơn cả những hộp sữa, chai dầu. Bởi lẽ, các bạn đã mang trong tim và chia sẻ cả một đại dương hy vọng, cả một suối nguồn ơn cứu độ mà Thiên Chúa đã ban tặng cho con người trong ngày Con Chúa giáng trần.

Ở mộc góc độ khác, khi lắng nghe những lời tự bạch của “những mục đồng thời mới”, các bạn sinh viên ít nhiều có thể cảm nhận được sự tự do nội tâm và thanh thoát bụi trần của họ. Thật vậy, có bác nói rằng: “mỗi ngày tôi chỉ kiếm được 20-30 ngàn đồng thôi, nhưng thế là hạnh phúc rồi”. Một người khác thì nói: “Tôi ở có mình ên à, nhưng tôi không cảm thấy buồn tủi, cũng chẳng thấy cô đơn”. Đặc biệt, một cụ bà lượm ve chai nọ lại coi cả thế giới là nhà, vì bất cứ chỗ nào cũng có thể là chốn tựa đầu, gửi gắm giấc ngủ an bình của bà cụ.

Sau khi đã chia sẻ hết tất cả những gì mình có, các bạn sinh viên trở về nhà khi vầng trăng đã đứng bóng, bụng đói meo, chân tay rã rời, nhưng chắc hẳn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc đáng nhớ, có những gương mặt không thể nào quên và những câu nói thức tỉnh lòng người, sẽ còn đọng lại trong tâm hồn các bạn trẻ nhóm Sinh viên Công Giáo Lưu xá trên bước đường theo dấu chân các thiên thần trong mùa Giáng Sinh năm nay. Ước chi đêm nào cũng là đêm Chúa Giáng Sinh, để đêm nào người ta cũng thấy các thiên thần ấy trên khắp các nẻo đường, ở khắp mọi nơi trên thế giới này!

Văn Tài, S.J