Vui lên anh em

Vui lên anh em – Chúa nhật III mùa Vọng – Năm B

 

Bước vào Chúa nhật III mùa Vọng, từ các bài đọc, thánh ca, đến màu sắc phụng vụ kèm theo cảnh trang trí hang đá, cây thông, ánh đèn, ngọn nến… khiến cả tâm hồn và thể xác chúng ta rạo rực niềm vui.

Gaudete – Hãy vui lên, Thánh Phao-lô khích lệ chúng ta: “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa” (Pl 4,4). Tại sao chúng ta vui? Câu trả lời là vì Chúa sắp ngự đến rồi (x.Pl 4, 5).

Hôm nay Phụng vụ Giáo hội đang màu tím chuyển sang hồng thể hiện rõ nét của niềm vui, vui vì những gì đã đạt được trong chặng đường thứ nhất của mùa Vọng, nay nghỉ một chút để nhìn lại chặng đường đã qua với niềm vui, và lấy thêm đà mới chuẩn bị mừng (Chúa Giáng Sinh), nên Giáo hội mời gọi con cái mình “Gaudete – Hãy vui lên”.

Lời của thánh Phao-lô viết cho giáo đoàn Thê-xa-lô-ni-ca ngày xưa được phổ nhạc với điệu ca du dương, nay được Giáo hội công bố với niềm vui. Vui như I-sai-a nói: “Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa, và lòng tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa tôi” (Is 61, 10).

Lời nguyện nhập lễ đưa chúng ta vào chính niềm vui thiêng thánh ấy: “Lạy Chúa, xin đoái xem, này dân Chúa đem tất cả niềm tin đợi chờ ngày lễ Sinh Nhật Đấng Cứu Thế. Xin hướng niềm vui chúng con về chính nguồn hoan lạc của mầu nhiệm Giáng Sinh cao cả để tâm hồn chúng con hoàn toàn đổi mới mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề” (Lời nguyện nhập lễ Chúa nhật III mùa Vọng). Những lời trên làm tâm hồn chúng ta sáng hẳn lên, dẫn chúng ta bước vào mầu nhiệm của niềm vui ơn cứu độ.

Theo kinh nghiệm thông thường, ta vui khi ta ước một điều gì đó mà nay được toại nguyện; hay khi ta thành công trong một nỗ lực hoặc một dự tính; khi quyền lợi của ta bị tước đoạt mà nay được phục hồi; và vui nhất là khi ta được gặp lại những người thân yêu sau một thời gian xa vắng. Tắt một lời, ta vui khi lòng ta đang trống mà được lấp đầy.

Làm sao không thể không vui khi nghe những lời loan báo đầy niềm vui của I-sai-a: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi: vì Chúa đã xức dầu cho tôi; Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo khó, băng bó những tâm hồn đau thương, báo tin ân xá cho những kẻ bị lưu đày, phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa” (Is 61, 1-2). Ðó là những quyền căn bản của con người: quyền được sống xứng đáng với nhân phẩm của mình và được tôn trọng, quyền được hưởng niềm vui làm người tự do và bình đẳng. Và làm sao không thể không mừng “vì Người đã mặc cho tôi áo phần rỗi, và choàng áo công chính cho tôi, như tân lang đầu đội triều thiên, như tân nương trang sức bằng ngọc bảo. Như đất đâm chồi, như vườn nảy lộc, Chúa cũng làm phát sinh công chính và lời ca tụng trước mặt muôn dân” (Is 61, 10-11).

Nhưng điều quan trọng và niềm vui cả thể vẫn là Thiên Chúa muốn sống giữa loài người. Niềm vui Chúa Giê-su Ki-tô mang đến cho chúng ta, chính là niềm vui của người tự do được làm con Thiên Chúa.

Niềm vui là một đặc tính thiết yếu của đức tin. Cảm thấy được Thiên Chúa yêu thương, viếng thăm và cứu độ là động lực làm cho chúng ta vui mừng; chúng ta biết Chúa Giê-su Ki-tô đã xuống thế, tự hiến thân mình vì chúng ta là lý do chính để người tín hữu mừng vui. Người Ki-tô hữu buồn, bởi họ không nhìn thấy những điều Thiên Chúa đã làm cho họ, và vì thế, sẽ không có sự hiệp thông. Niềm vui của người Ki-tô hữu phát xuất từ tâm tình tạ ơn, nhất là vì tình yêu thương của Thiên Chúa thể hiện nơi chúng ta.

Trong mùa Vọng này, chúng ta hãy củng cố xác tín Chúa đã đến giữa chúng ta và chúng ta hãy tín thác nơi Chúa; như thánh Au-gút-ti-nô với kinh nghiệm của ngài đã quả quyết: “Chúa gần chúng ta hơn chúng ta gần chính mình” (Le Confessioni, III, 6,11).

Trong lúc chờ đợi Chúa Ki-tô đến, chúng ta phải tỉnh thức, phải lắng nghe tiếng Chúa kêu gọi. Chính tiếng Người đem lại niềm vui cho ta, như Gio-an Tẩy giả chứng nhân của niềm vui. Ông nói: “Niềm vui của tôi là được nghe tiếng Ngài. Niềm vui của tôi đã sung mãn. Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ dần đi” (x. Ga 3,29-30).

Khi kêu gọi ta vui lên, thánh Phao-lô cũng nói thêm: “Anh em hãy cầu nguyện không ngừng” (1Thes 5,16). Ðó là điều kiện cần thiết mang lại niềm vui sâu xa cho tâm hồn con người tràn đầy Thánh Linh Thiên Chúa. Và ai có những lần đã thực sự cầu nguyện, thì cũng đã cảm nghiệm được niềm vui thiêng liêng, niềm vui của người Ki-tô hữu.

Chúng ta hãy phó thác hành trình của chúng ta cho Ðức Ma-ri-a, thần trí của Mẹ đã vui mừng trong Chúa là Ðấng Cứu Thế. Xin Mẹ hướng dẫn tâm hồn chúng ta trong sự vui mừng chờ đợi Chúa Giê-su đến, một sự chờ đợi đầy kinh nguyện và việc lành. Amen.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

print