Sống Và Chết
Ga 11,1-45. Chúa Nhật V Mùa Chay
Suy niệm
Qua bài Tin Mừng, chúng ta cảm nhận được nét đẹp đầy cảm động về tình bạn của Chúa Giêsu. Là Con Thiên Chúa, nhưng Ngài vẫn không cầm được nước mắt bên mồ của Ladzarô. Ngài đã trở nên giống chúng ta, sống thân phận của chúng ta, đau cái đau của chúng ta, khổ nỗi khổ của chúng ta. Và rồi đây Ngài cũng sẽ phải chịu đau khổ tận cùng, khi chấp nhận cực hình trên thập giá để cứu chuộc chúng ta.
Khi để cho Lazarô chết, Đức Giêsu muốn cho thấy Ngài không đến để ngăn chặn cái chết thể lý. Công việc của Ngài không phải là phá vỡ dòng lưu chuyển sự sống tự nhiên của con người. Ngài không đến để làm cho cuộc đời này thành vĩnh cửu, nhưng trước tiên là để sống thân phận con người, với tất cả những hậu quả bi đát của nó do tội lỗi gây ra. Nhưng rồi Ngài cũng đã làm cho anh Lazarô sống lại, để biểu hiện quyền năng sự sống của Thiên Chúa nơi Ngài.
Với bản tính con người, Ngài cảm thông, chia sẻ và nâng đỡ chúng ta. Còn với bản tính Thiên Chúa, Ngài cho chúng ta được chỗi dậy, được thông phần sự sống Thần Linh của Ngài, như Ngài đã công bố: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết”.
Chúa Giêsu không chỉ mở cửa mộ cho Ladarô ngày xưa, mà Ngài đang mở cửa mộ cho con người hôm nay, bởi vì mỗi người chúng ta đang chết một cách nào đó. Đó là cái chết thiếu đức tin, thiếu lòng yêu mến và cậy trông hy vọng. Đó là cái chết của một xã hội mà sự phát triển kinh tế không đi đôi với đạo đức; một xã hội muốn loại trừ Thiên Chúa nhưng lại tôn thờ ngẫu tượng; một xã hội văn minh tiến bộ nhưng nhân phẩm con người lại bị chà đạp thảm thương.
Cái chết thân xác phản ánh một cái chết nguy hiểm hơn, là cái chết của tình yêu ở trong lòng người. Đó mới là cái chết đáng sợ, vì không còn là cái chết tạm bợ, nhưng là cái chết vắng bóng Thiên Chúa. Cái chết đó đang len lỏi vào đời sống đạo của chúng ta, nhất là đối với giới trẻ, những con người dễ bị mê hoặc bởi những hào nhoáng bên ngoài, và dễ buông theo lối sống ảo, là những cạm bẫy giả tạo của sự chết.
Chỉ có Chúa Giêsu mới có thể giải thoát chúng ta khỏi những cái chết tai ác, vì Ngài là sự sống lại và là sự sống. Chỉ có Chúa mới có thể mở những cửa mộ của lòng ta, lăn những tảng đá đè nặng trên cuộc đời ta, để ta bước ra khỏi thế giới sự chết mà đi vào thế giới sự sống.
Sự sống lại của Ladarô dù sao cũng chỉ là tiếp nối cuộc sống dương thế, điều quan trọng là sự sống đời đời mà chính Chúa sẽ đem lại cho ta nhờ cuộc tử nạn và phục sinh của Ngài. Chúng ta hãy tin tưởng và phó thác cuộc đời mình cho Chúa, để Chúa đưa chúng ta vào cuộc sống mới từ hôm nay. Chỉ khi gắn bó với Chúa Giêsu, ta mới có khả năng ra khỏi nấm mộ của bản thân mình, và có khả năng thông truyền niềm vui sự sống cho những người chung quanh, đúng theo ơn gọi của mình là môn đệ Đức Giêsu.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
sống là chấp nhận có ngày phải chết,
và biết rằng tất cả sẽ không còn gì hết,
thế nhưng ai cũng ngậm ngùi chua xót,
vô cùng đắng đót trước cảnh biệt ly,
khi kẻ ở người đi không mong gì gặp lại.
Chính Chúa cũng thổn thức và xao xuyến,
đến nỗi không ngăn được dòng lệ nhỏ,
trước người bạn hiền đã từ bỏ thế gian,
dù biết rằng đây chính là một dịp,
để Ngài gửi đến thông điệp về sự sống.
Chúa chẳng bao giờ muốn để ai phải chết,
nhưng cái chết là hậu quả của tội lỗi,
vì con người đã manh tâm phản bội,
khi nghe theo dục vọng của lòng mình,
ngang nhiên cắt đứt mối tình với Thiên Chúa.
Tuy cái chết đã đi vào thế giới,
nhưng Chúa đã đem lại sự sống mới cho đời,
cho tất cả những ai tin vào chính Chúa,
để vượt qua những lối sống gian tà,
và bước theo Chúa trên con đường thập giá.
Cuộc đời này ai rồi cũng phải chết,
nhưng con biết tình yêu không bao giờ chết,
khi con dám dâng hiến hết cuộc đời mình,
vì cái chết là điểm kết của con đường từ bỏ,
để mở ngỏ hướng tới sự sống mới huy hoàng,
mà Chúa đã mở màn bằng sống lại vinh quang.
Nên cái chết thân xác chẳng có gì đáng sợ,
nhưng đáng sợ là cái chết tình yêu trong lòng,
vì chẳng còn gì nữa để trông mong,
khi con người đã buông xuôi và tuyệt vọng,
khép mình trong ích kỷ của cô độc ngàn đời.
Lạy Chúa Giêsu!
Chúa là sự sống lại và là sự sống,
xin cho con luôn sống gắn bó với Chúa,
để tình yêu không héo úa suy tàn,
mà mỗi ngày càng sâu rộng tỏa lan,
góp phần với Chúa đem bình an cho thế giới,
để đạt tới bình an trong sự sống mới muôn đời. Amen.
(Trích sách: Lời nguyện của người trẻ, số 44)
Lm. Thái Nguyên