5 Phút Lời Chúa Từ 11-20 tháng 10/2020

print

5 Phút Lời Chúa Từ 11-20 tháng 10/2020

 

11/10/20 CHÚA NHẬT TUẦN 28 TN – A
Mt 22,1-14

 

NƯỚC TRỜI CHO KHÔNG CHỨ KHÔNG RẺ TIỀN

“Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?” (Mt 22,12)

Suy niệm: Lời rao giảng Nước Trời là điều cốt lõi trong sứ vụ của Chúa Giê-su. Ngài được sai đến trần gian “cốt là để làm việc đó” (Lc 4,43) dù phải trả giá đắt nhất là cái chết trên thập giá. Qua dụ ngôn tiệc cưới, Chúa Giê-su mạc khải mầu nhiệm Nước Trời là một hồng ân được Chúa ban không và cho mọi người không trừ ai. Thật vậy, Nước Trời giống như một bữa tiệc mà Thiên Chúa, vị chủ tiệc, mời gọi mọi hạng người đến dự. Không phải do công trạng hay vì họ xứng đáng, mà hoàn toàn do tấm lòng của chủ tiệc. Tuy nhiên, nút thắt của câu chuyện nằm ở chỗ có một người bị loại ra ngoài vì không mặc y phục lễ cưới! Tiệc cưới Nước Trời là một hồng ân ban không cho hết thảy mọi người; nhưng không hề rẻ tiền, xoàng xĩnh. Khách dự tiệc cần có sự chuẩn bị xứng hợp, thái độ trân trọng và tâm tình khát khao.

Mời Bạn: Mong muốn một tôn giáo ‘dễ dãi’, đó là cơn cám dỗ tinh vi luôn rình rập tín hữu ở mọi nơi mọi thời. Bấy giờ, người ta theo Chúa Giê-su mà không có thập giá, tìm kiếm ơn cứu độ mà không cần cam kết hay dấn thân. Bạn được mời gọi vượt quá não trạng này để bước theo Thầy Chí Thánh cách chân thực hơn. Nước Trời luôn rộng mở, nhưng bạn đừng quên ‘mặc y phục lễ cưới’!

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày, tôi tập hy sinh hãm mình và làm một việc bác ái để cảm nếm niềm vui Nước Trời.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con tạ ơn Chúa đã mời gọi chúng con đón nhận Nước Trời như một ân ban nhưng không. Xin giúp chúng con biết miệt mài tìm kiếm và xây dựng Nước Trời, cho dẫu phải chấp nhận nhiều hy sinh, gian khổ.

 

12/10/20 THỨ HAI TUẦN 28 TN
Lc 11,29-32

 

DẤU LẠ ĐÍCH THỰC

Chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na. (Lc 11,29)

Suy niệm: Thời đại nào cũng có những người thích chuyện dị thường, kinh thiên động địa, những sự kiện giật gân. Thế nhưng có lẽ chưa lạ bằng nghịch lý trong câu chuyện Phúc Âm hôm nay. Chúa Giê-su làm biết bao phép lạ, thế mà người Do Thái còn đòi dấu lạ! Càng nghịch lý hơn, khi Ngài làm cho người mù được thấy, kẻ câm nói được, người chết trỗi dậy mà Ngài không coi đó là “lạ”, lại còn nói không cho họ dấu lạ nào. Đối với Chúa Giê-su, chỉ có “dấu lạ Giô-na” là chính Ngài, Đấng Ki-tô, dấu lạ của tình yêu và lòng thương xót, như “ông Giô-na ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào” (Mt 12,40), thì Ngài cũng sẽ phải chịu khổ nạn, chịu chết và ngày thứ ba sẽ sống lại, để ai tin thì sẽ được cứu độ (Mc 16,16).

Mời Bạn: Ngày nay cũng thế, người ta muốn Chúa can thiệp cho những nhu cầu vật chất của mình và có như thế mình mới tin Chúa. Thế nhưng, dấu lạ không tạo nên đức tin. Bạn nhớ rằng chỉ có “dấu lạ Giô-na” là chính Đức Ki-tô chịu chết và phục sinh, và bạn có đặt niềm tin tưởng phó thác nơi Ngài thì mời được cứu độ.

Chia sẻ: Bạn nghĩ gì về câu nói của thánh Augustinô: “Đức tin là tin những gì bạn không thấy; phần thưởng của đức tin là nhìn thấy những gì bạn tin”?

Sống Lời Chúa: Dành ít phút hồi tâm để tạ ơn về những điều kỳ diệu Chúa làm trong cuộc sống của bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con nhận ra tình yêu Chúa, những điều kỳ diệu Người thực hiện trong cuộc sống con, giúp con vững tin nơi Chúa trong khủng hoảng, thử thách và bấp bênh của cuộc sống con. Amen.

 

13/10/20 THỨ BA TUẦN 28 TN
Lc 11,37-41

 

SẠCH TỪ TRONG LÒNG

Chúa Giê-su nói với ông ấy rằng: “Thật, nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà.(Lc 11,39)

Suy niệm: Cha ông chúng ta có nói: “Đói cho sạch, rách cho thơm”; thế nhưng “hương đồng gió nội” ấy, ngày hôm nay đã “bay đi ít nhiều” (thơ Nguyễn Bính). Thời nay, người ta dễ dàng nhận ra những người có khi là quyền cao chức trọng, ăn mặc sạch sẽ bảnh bao, đi xe sang, dùng hàng hiệu, thế rồi một ngày bỗng dưng phải đứng trước vành móng ngựa nhận những bản án không hề nhẹ vì tội “ăn bẩn”, lạm dụng chức quyền, thâm lạm của công. Chúa Giê-su đặc biệt ghét lối sống chăm lo sạch đẹp bên ngoài nhưng trong lòng thì độc ác gian tà, điển hình nơi những người Pha-ri-sêu và các nhà thông luật; lối sống đó Ngài gọi tên là giả hình, đạo đức giả. Chúa dạy phải sạch từ bên trong trước, nghĩa là phải sống “công bằng và yêu mến Thiên Chúa” (x. Lc 11,42) thì lúc đó mọi sự mới trở nên trong sạch đích thực và hoàn hảo.

Mời Bạn: Để trở nên thanh sạch trước mặt Chúa, cái ngưỡng đầu tiên là thực thi công bằng với tha nhân. Chỉ khi đạt được hạn mức tối thiểu đó thì mới có thể vươn lên tới vô cùng trong tình yêu đối với Thiên Chúa và với tha nhân. Có khi nào bạn nghĩ rằng trong việc làm ăn không thể không gian dối, và để bù lại, thỉnh thoảng ta làm những việc bố thí, từ thiện, công quả là đủ hay không?

Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc gì bạn dành một phút xin Chúa giúp bạn làm việc với lòng yêu mến.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn làm việc với đầy lòng yêu mến, vì nếu không, mọi công việc con làm chỉ là tiếng phèng la inh ỏi mà thôi.

 

14/10/20 THỨ TƯ TUẦN 28 TN
Th. Ca-lít-tô I, giáo hoàng, tử đạo
Lc 11,42-46

 

CHÂN THÀNH VỚI CẢ TẤM LÒNG

“Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bằng và lòng yêu mến Thiên Chúa.”(Lc 11,42)

Suy niệm: Chúa Giê-su quở trách những người Pha-ri-sêu và các thầy thông luật bằng những lời lẽ thật nặng nề vì lối sống giả hình của họ. Quả thật, họ giả hình vì lối sống chỉ có “vỏ” bề ngoài để che đậy cái “ruột” bên trong trống rỗng và xấu xí: họ thực hành luật lệ một cách thật chi li, tỉ mỉ theo hình thức nhưng “điều quan trọng nhất trong lề luật”, điều làm cho việc thực hành lề luật có giá trị, đó là “lẽ công bằng và lòng yêu mến” thì họ lại không có. Thế nên việc họ để cho lòng ham chuộng hư danh chế ngự, chạy theo địa vị chức quyền và lời khen tặng chính là hệ quả của sự trống rỗng nội tâm.

Mời Bạn: Quá rõ Chúa Giê-su ghét thậm tệ thói giả hình khi Ngài quở trách các thầy thông luật và người Pha-ri-sêu như vậy. Điều quan trọng không phải hình thức đẹp mã bên ngoài, cũng không phải số lượng những việc mà bạn gọi là làm cho Chúa. Thiên Chúa cần lòng nhân chứ đâu cần lễ tế (x. Hs 6,6): Chúa mong đợi chúng ta thực thi giới răn của Ngài với cả tấm lòng, tấm lòng một người tôi trung, một người con thảo noi gương Người Tôi Trung và Con Yêu Dấu của Ngài là Đức Giê-su Ki-tô.

Sống Lời Chúa: Ngày hôm nay, tôi chu toàn bổn phận của mình với tất cả lòng mến Chúa và yêu thương tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết bỏ đi thói đạo đức giả mà sống thật với Chúa trong mọi việc mình làm. Hầu nhờ đó, mỗi ngày chúng con có thể trở nên hoàn thiện hơn, để xứng đáng là những người con hiếu thảo của Chúa và lợi ích cho anh chị em mình.

 

15/10/20 THỨ NĂM TUẦN 28 TN
Th. Tê-rê-xa Giê-su, trinh nữ, tiến sĩ HT
Lc 11,47-54

 

CHÌA KHOÁ CỦA ĐỨC TIN

Các người đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết.(Lc 11,52)

Suy niệm: Khi khiển trách những người Pha-ri-sêu giả hình, Chúa Giê-su cũng bao gồm những thầy thông luật trong đó. Họ là những người hiểu biết Lề Luật Mô-sê; thế nhưng, họ đặt ra những qui định nặng nề mà chính họ cũng không thi hành được, họ chú trọng hình thức bên ngoài mà bỏ qua chính tinh thần của Lề Luật, coi những điều phụ tuỳ quan trọng hơn những điều chính yếu (x. Lc 11,37-42). Chúa đúc kết “bản cáo trạng” dành cho những người Pha-ri-sêu và các nhà thông luật bằng một câu: “Họ cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết”; đó chính là điều khiến cho sự giả hình của họ không có thuốc chữa.

Mời Bạn: Sách Châm ngôn viết: “Kính sợ Chúa là bước đầu của sự hiểu biết” (Cn 1,7). Thế nhưng khi “chìa khoá của sự hiểu biết” bị cất giấu đi thì chính sự hiểu biết đó trở thành rào cản không cho người ta đến với Chúa. Vì thế, đức tin chỉ dừng lại ở tri thức mà không dẫn đến cuộc gặp gỡ cá vị và mật thiết với Chúa Ki-tô, thì đức tin ấy thực chất chỉ là giả hình. Đức Bê-nê-đi-tô XVI nói: “Đức tin Ki-tô giáo không phải là một ý tưởng, mà là một sự sống”. Nếu đức tin không được nuôi dưỡng bằng việc cầu nguyện, tương quan giữa người Ki-tô hữu với Đức Ki-tô cũng bị cắt đứt và có thể nói họ đã đánh mất “chìa khóa của sự hiểu biết” dẫn họ vào đức tin chân thực.

Sống Lời Chúa: Cầu nguyện với Chúa bất cứ lúc nào bằng cách thường xuyên dâng lên Chúa những lời nguyện tắt.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, đức tin của chúng con nếu chỉ là kiến thức mà không được nuôi dưỡng bằng đời sống cầu nguyện thì rất mong manh. Xin cho chúng con luôn kết hiệp với Chúa bằng việc cầu nguyện liên lỉ trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời.

 

16/10/20 THỨ SÁU TUẦN 28 TN
Th. Ma-ga-ri-ta A-la-cốc, trinh nữ
Lc 12,1-7

 

BIẾT SỢ ĐIỀU ĐÁNG SỢ

“Hãy sợ Đấng, sau khi đã giết chết, còn có quyền ném vào địa ngục. Phải, Thầy bảo các con hãy sợ Đấng ấy.” (Lc 12,5)

Suy niệm: Sợ hãi là cảm xúc thường tình của con người: sợ ma, sợ quỷ, sợ đau, sợ chết, sợ một lực lượng vô hình, sợ thế lực mạnh hơn,… Marcus Aurelius, một hoàng đế Rô-ma và là một triết gia trường phái khắc kỷ, viết: “Người ta không nên sợ chết, nhưng nên sợ mình chưa bao giờ sống.” Tư tưởng đó thật gần với điều Chúa Giê-su dạy, đó là phải biết sợ điều đáng sợ: “Hãy sợ Đấng, sau khi đã giết chết, còn có quyền ném vào địa ngục.” Thật vậy, cái chết thể lý chỉ là bước qua ngưỡng cửa đời tạm này để bước vào cõi sống vĩnh hằng; bởi thế điều đáng sợ nhất là khi chúng ta bước qua cánh cửa sự chết đời này, chúng ta không đến được cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu mà lại bị ném vào địa ngục, nơi phải trầm luân mãi mãi.

Mời Bạn: Trong bảy ơn Chúa Thánh Thần, ơn kính sợ đứng hàng thứ bảy, cuối cùng nhưng không phải là kém cỏi nhất, bởi vì nhờ ơn này mà chúng ta biết phân định “điều đáng sợ nhất” là phải xa lìa Thiên Chúa mãi mãi và nhờ đó biết “kính sợ” Thiên Chúa, là “Đấng có quyền ném vào địa ngục” đồng thời cũng là Đấng yêu thương chúng ta rất mực, đã ban cho chúng ta chính Con Một Ngài để cứu chúng ta khỏi cái chết đáng sợ ấy. Chúng ta hãy kính sợ Ngài.

Sống Lời Chúa: Trước khi hành động, dừng lại giây lát xin Chúa Thánh Thần soi sáng để biết việc phải làm và ban sức mạnh để làm điều đẹp lòng Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin chúng con biết sợ Thiên Chúa giống như sợ Đấng có thể giết chết và ném chúng con vào hỏa ngục bất cứ lúc nào vì tội lỗi của chúng con; ngõ hầu chúng con luôn sống tỉnh thức trong sự Thiện. Amen.

 

17/10/20 thứ bảy tuần 28 tn
Th. I-nha-xi-ô An-ti-ô-ki-a, giám mục, tử đạo
Lc 12,8-12

 

THẦN CHÂN LÝ

“Ngay trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết những điều phải nói.” (Lc 12,12)

Suy niệm: Khi được chọn làm ngôn sứ, Giê-rê-mi-a đã thốt lên rằng: “Ôi, Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, con đây còn quá trẻ, con không biết ăn nói” (Gr 1,6). Nhưng Thiên Chúa bảo ông đừng sợ vì Ngài hứa sẽ luôn ở cùng ông và cho ông biết phải nói gì. Phần chúng ta là những ki-tô hữu, chúng ta được kêu gọi làm ngôn sứ của Thiên Chúa. Sứ mạng ngôn sứ ấy cũng đòi chúng ta phải nói Lời của Thiên Chúa dù có gặp khó khăn chống đối, bách hại. Khi dặn dò chúng ta thi hành sứ mạng, Chúa Giê-su cũng dạy đừng lo lắng vì Thánh Thần sẽ dạy chúng ta phải nói gì, làm gì. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là chúng ta phải vâng nghe theo lời Ngài hướng dẫn thì Ngài mới nói thay cho chúng ta được.

Mời Bạn: Đừng lo lắng sợ hãi vì nghĩ rằng mình không biết phải nói gì và không biết phải làm gì. Nhưng không phải cứ khoanh tay “ôm cây đợi thỏ” là Chúa Thánh Thần sẽ làm phép lạ đâu nhé! Có chuyên cần cầu nguyện, học hỏi và suy niệm Lời Chúa thì Thánh Thần mới thấm nhập vào máu thịt chúng ta và lúc đó không phải chúng ta nói nữa mà là Chúa nói trong chúng ta vậy. Lịch sử Giáo Hội trong hai ngàn năm qua cho chúng ta thấy rất rõ điều đó.

Chia sẻ một tình huống bạn gặp khó khăn khi làm chứng cho Chúa. Bạn đã giải quyết thế nào?

Sống Lời Chúa: Thường xuyên lắng nghe tiếng nói của Chúa Thánh Thần bằng việc chuyên cần cầu nguyện và suy niệm Lời Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con cam đảm làm chứng cho Chúa mà không sợ hãi vì luôn xác tín rằng chính Chúa Thánh Thần sẽ hướng dẫn con.

 

18/10/20 CHÚA NHẬT TUẦN 29 TN – A
Chúa Nhật Truyền Giáo
Mt 22,15-21

 

THÁNH HIẾN TRẦN THẾ

“Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.” (Mt 22,21)

Suy niệm: Chúa Giê-su đã không để mình mắc bẫy lắt léo của những mánh lới chính trị. Nhưng nhân cơ hội đó, Ngài nâng chúng ta lên một bình diện cao hơn bằng cách đưa ra một chân lý thật giản đơn, rõ ràng nhưng cũng thật thâm thuý. “Của Xê-da, trả cho Xê-da,”: Thế gian có những giá trị nội tại (khoa học, kỹ thuật, kinh tế, văn hoá, chính trị…) mà ta phải tôn trọng: “Sự độc lập của những giá trị trần thế, nghĩa là các tạo vật và xã hội đều có những định luật và giá trị riêng là điều không những người đương thời đòi hỏi mà còn phù hợp với ý muốn của Tạo Hoá… Con người phải tôn trọng tất cả những điều ấy… Bởi vậy, việc khảo sát có phương pháp trong mọi ngành, nếu tiến hành một cách khoa học thực sự và đúng theo tiêu chuẩn luân lý sẽ không bao giờ trái nghịch với đức tin…” (Vui Mừng và Hy Vọng, số 36). Đã xác định được những gì là “của Xê-da” để “trả về Xê-da”, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra những gì “của Thiên Chúa” để “trả về Thiên Chúa.”

Mời Bạn: Người ki-tô hữu được kêu gọi không phải là tiêu diệt các thực tại trần thế mà là thánh hiến chúng theo phương châm: “Thánh hiến trần thế từ trong trần thế và bằng những phương tiện của trần thế.”

Chia sẻ: Cụ thể, phương châm trên có ý muốn nói gì?

Sống Lời Chúa: Làm thật tốt công viêc nghề nghiệp và bổn phận hằng ngày của bạn theo đúng tinh thần Tin Mừng Đức Ki-tô.

Cầu nguyện: Đọc kinh “Cúi xin Chúa sáng soi” hoặc làm dấu Thánh Giá trước khi làm một việc gì.

 

19/10/20 THỨ HAI TUẦN 29 TN
Th. Gio-an Brê-bớp, linh mục 
Lc 12,13-21

 

LÀM GIÀU

“Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.” (Lc 12,21)

Suy niệm: Dụ ngôn cho phép ta hiểu có hai loại giàu: giàu trước mặt người đời và giàu trước mặt Thiên Chúa. Vị đại gia làm kinh tế giỏi nhưng bị chê là ‘đồ ngốc’ bởi vì ông ngộ nhận về ý nghĩa của đời sống và của cải. Ông coi việc làm ra và tận hưởng của cải vật chất như là cứu cánh đời sống mình trong khi những thứ đó ‘nay còn mai mất’, chỉ có giá trị tạm bợ, không thể bảo đảm hạnh phúc lâu bền cho cuộc sống. Khi tích trữ thóc lúa vào kho lẫm, đồng thời ông đã nhốt chính mình trong kho ích kỷ hưởng thụ vật chất đời này để rồi khi phải trước mặt Thiên Chúa, ông trở thành người ‘trắng tay’. Trong khi đó, có những người như bà góa nghèo trong Phúc Âm, ít tiền ít của, nhưng biết chia sẻ, yêu thương. Họ là những người giàu trước mặt Thiên Chúa.

Mời Bạn: Ki-tô hữu nhận định rằng: “giá trị con người hệ tại ở ‘cái mình là’ hơn ở ‘cái mình có’” (ĐGH Phao-lô VI), do đó, họ biết định vị chính xác giá trị của tiền bạc của cải. Họ làm việc để mưu sinh cho mình và cho gia đình, đồng thời cũng biết giúp đỡ người thiếu thốn, kẻ bần cùng chứ không chỉ lo thu tích cho mình. Họ cũng dành thì giờ cho việc tông đồ, việc xã hội, văn hóa. Những hoạt động đó mở rộng tầm nhìn ra thế giới bên ngoài, làm cho đời sống phong phú hơn, ý nghĩa hơn.

Sống Lời Chúa: Để làm giàu trước mặt Thiên Chúa, tôi quan tâm chia sẻ tình yêu thương, niềm vui; tôi khích lệ, an ủi anh em sầu khổ. Tôi quí trọng người nghèo vì sự hy sinh, can đảm của họ.

Cầu nguyện: Đọc kinh “Thương người có mười bốn mối”.

 

20/10/20 THỨ BA TUẦN 29 TN
Lc 12,35-38

 

PHÚC CHO NHỮNG ĐẦY TỚ ẤY!

“Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức thì thật là phúc cho họ.” (Lc 12,37)

Suy niệm: “Thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn,” đó là những nét chấm phá mô tả thái độ sẵn sàng của người tôi tớ trung thành. Chủ đề của dụ ngôn đã quen thuộc: ông chủ và người đầy tớ. Nhưng sứ điệp thì lại mới: người đầy tớ phải sẵn sàng đợi chờ chủ về cách bất ngờ. Phần thưởng cho sự tỉnh thức đó không phải là tăng lương, không phải là một ngày nghỉ bù. Không, không phải là bất cứ thứ gì người đầy tớ có thể tưởng tượng ra: chính người chủ lại đảo ngược vị thế để trở thành tôi tớ phục vụ người đầy tớ của mình: “Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn và đến bên từng người mà phục vụ.”

Mời Bạn: Phần bạn, bạn có bao giờ tưởng tượng ra có một người chủ nào như thế không? Thế mà có đấy, chính Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên bạn, nay lại trở thành tôi tớ phục vụ bạn là con người. Bạn còn nhớ Chúa Giê-su đã quì xuống rửa chân cho các tông đồ chứ? Nhưng đó mới chỉ là hình ảnh của việc Ngài chịu đóng đinh vào thập giá như một tên tội đồ để đền tội thay cho bạn, thay cho tôi, thay cho chúng ta. Bạn có muốn phục vụ một ông chủ như thế không? Có bao giờ bạn bắt chước Ngài, phục vụ những người có địa vị xã hội thấp kém hơn bạn không? Đặc biệt, bạn hãy xét xem mình phục vụ những người thân trong gia đình mình như thế nào?

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ một người trong gia đình bạn hoặc nơi bạn làm việc, với ý thức rằng bạn đang phục vụ Đức Ki-tô đang hiện diện nơi người ấy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết sống khiêm tốn, để con phục vụ anh em con như phục vụ chính Chúa.