Giáo Huấn 16: Chúng tôi Tin

print

GIÁO HUẤN 16/CN III MÙA CHAY/15.3.2020

CHÚNG TÔI TIN

* H. Vì sao đức tin vừa là hành vi cá nhân, vừa là hành vi của Hội Thánh? (C. 30).

T. Đức tin vừa là hành vi cá nhân, vì mỗi người tự do đáp lại lời của Thiên Chúa; vừa là hành vi của Hội Thánh, vì đức tin của mỗi người được Hội Thánh sinh ra và nuôi dưỡng.

* Giáo huấn này dựa trên Lời Chúa trong thư Do thái (11, 8.11.12):

“Nhờ đức tin, Ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi…Vì thế, do một người duy nhất…mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển”.

* Lời Chúa cho thấy: Đức tin là hành vi cá nhân: Thái độ “sẵn lòng ra đi” của Áp-ra-ham, cũng như lời “xin vâng” của Mẹ Ma-ri-a, cho ta thấy: đức tin còn là một hành vi của mỗi con người, với sự hiểu biếttự do cá nhân, đáp lại lời Thiên Chúa.

Bởi vậy, ta cần xây dựng một đức tin tự nguyện trước lời mời gọi của Thiên Chúa, qua mọi hoàn cảnh buồn vui, thử thách hằng ngày. Cần tránh kiểu sống đức tin quá theo thói quen, hoặc theo sự kéo lôi của gia đình, của họ đạo…hơn là theo sự xác tín của chính bản thân.

Đức tin cũng là hành vi cộng đoàn:  + Một là vì đức tin của mỗi Ki-tô-hữu là do Hội Thánh trao ban, nên khi Rửa tội, vị Rửa tội hỏi: “Con xin gì cùng Hội Thánh Chúa?”, người chịu Rửa tội thưa: “Con xin đức tin”. Hai là vì đức tin này còn được Mẹ Hội Thánh tiếp tục giáo dục, nâng đỡ (vd. dạy giáo lý cho ta), giúp ta hiểu và đón nhận, để nhờ đó “đức tin đem lại sự sống đời đời”.

+ Sau nữa, vì một khi đã được đón nhận đức tin như quà tặng của Thiên Chúa và của Hội Thánh, mỗi người cũng có bổn phận trao tặng món quà đức tin này lại cho các anh chị em khác, và cùng với họ nâng đỡ nhau sống đức tin, như lệnh truyền của Chúa:“Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ…” (Mt 28, 19).