Cha Ơi!
Vừa hay tin cha được Chúa gọi về, con hụt hẫng quá, dù biết rằng giây phút này trước sau gì cũng tới. Trong mắt con, cha luôn là một người mục tử tốt lành và thánh thiện, luôn hy sinh hết mình cho đoàn chiên. Con tin rằng cuộc ra đi ngày hôm nay của cha là một chuyến đi hạnh phúc, một chuyến đi mà cha đã chuẩn bị từ lâu lắm rồi.
Con thật sự hạnh phúc khi cả quãng đời tuổi thơ của con cho đến lớn được gắn bó cùng cha. Hồi nhỏ, con ấn tượng với chiếc áo chùng mà cha hay mặc mỗi khi dâng lễ, và khao khát đi tu của con cũng khởi đầu từ đó. Trong suốt mười một năm, cha đã không ngừng quan tâm, yêu thương đến họ đạo nhỏ bé của con, cho đến lúc rời họ đạo, cha để lại trong con điều bài học quý báu.
Đầu tiên, con nhận ra nơi cha bóng dáng một người mục tử hiền lành. Con vẫn nhớ dáng cha mỗi chiều chiều trước và sau Thánh Lễ, cha hay ra sân vui đùa với lũ trẻ chúng con. Chúng con cứ túm nhau vòng quanh cái bụng thật to của cha, và cha cứ thế nở nụ cười tươi như một ông bụt. Thi thoảng cha vẫn hay cho chúng con bánh, kẹo và dịp tết thì được lì xì nữa. Chúng con thật sự vui biết bao trước tình thương cha dành cho chúng con. Với riêng con, con học được nơi cha sự chan hòa và gần gũi với hết thảy mọi bà con giáo dân trong họ đạo, nhất là với lũ trẻ chúng con. Không chỉ vậy, cha con mời các Dòng về cộng tác trong những tháng hè, làm bầu khí họ đạo tươi mới hơn trong những ngày hè nóng bức. Những kỳ trại hè, giờ học giáo lý hè và giờ sinh hoạt hè nữa, nghĩ lại mà con thấy vui quá!
Con cũng thấy nơi cha một tấm lòng trắc ẩn trước những cảnh đời khó khăn, đau khổ và bệnh tật. Làm sao quên được những chiếc cầu bắc qua sông thay cho những chiếc cầu khỉ lỏng lẽo hay gây ra tai nạn cho lũ trẻ chúng con khi tới trường. Làm sao quên được những suất học bổng mà cha phải xin hết nơi này đến nơi khác cho những học sinh nghèo hiếu học trong họ đạo. Cũng chẳng thể quên được những túi gạo tình thương mà cha mời gọi bà con quyên góp để hỗ trợ cho gia đình nghèo khổ, đau bệnh không lao động mưu sinh được.
Con nhận ra nơi cha một con người năng nổ và hoạt bát. Con thấy cha xuất hiện trong mọi mặt trận của họ đạo dù khó hay dễ, để thực thi sứ mạng mà Chúa trao cho cha, là chăm sóc và dẫn dắt đoàn chiên. Từ những lớp giáo lý nhỏ tới lớp hôn nhân cho người lớn; những chú giúp lễ; những thành viên ca đoàn từ thiếu nhi tới giới hiền mẫu và gia trưởng; những anh chị em nhóm Junior tới các bà Legio Mariae hội đồng giáo xứ… và cả giáo điểm Lung Mên mà ngày nào cha hằng ấp ủ.
Và cha cũng là một con người hay cảm thông cho người khác. Trước những lầm lỗi của anh chị em chúng con trong các nhóm giúp lễ, ca đoàn hay Junior, cha đâu hề trách móc gì mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở; hơn nữa, cha cũng không quên khen khuyến khích mỗi khi chúng con làm được điều gì có ích cho gia đình, học đạo và xã hội. Bên cạnh đó, những lớp giáo lý hôn nhân và bí tích khai tâm “ngoại thường” dành cho những anh chị em công nhân xa quê, vì họ không có thời gian học nên khi có dịp về quê cha lại giúp họ qua những lớp học như thế.
Đối với con, cha cũng là người mang một tầm nhìn xa trong những sứ mạng mới. Khi ở họ đạo, có lúc cha nói: “cha chuẩn bị về hưu, để các cha trẻ tới sẽ giúp nhiều hơn cho họ đạo”. Khi cha đã về họ đạo nhỏ hơn để bớt việc, cha lại nói “cha học đàn organ một chút để chuẩn bị kỳ nghỉ hưu của mình”, và cha cũng không quên đàn cho con nghe một bài thánh ca thật hay. Và con tin chuyến đi hôm nay của cha cũng đã có sự chuẩn bị trước từ lâu rồi, vì cha là người nghĩ xa mà, phải không cha?
Cha ơi! Hành trình dương gian của Cha đã kết thúc rồi. Cha sẽ không còn phải nghĩ ngợi để làm gì cho họ đạo, cho hội đoàn; cha cũng chẳng phải nghĩ tới cuộc sống ở nhà hưu nữa; cha cũng chẳng phải sợ buồn hay cô đơn khi về nhà hưu nữa phải không cha? Vì hôm nay cha đã về với tình yêu đích thực của mình rồi. Con kính chúc cha hành trình mới thật vui và hạnh phúc cha nhé!
Little Stream
một giáo dân của họ đạo Hòa Thành.