The Little Catechism of curé of Ars – Bài 29: Lời Chúa

print

29. Lời Chúa

Người biết lắng nghe Lời Chúa mặc dù họ vẫn còn có những tính hư nết xấu nhưng không sớm thì muộn sẽ có ngày họ quay về với Thiên Chúa, thậm chí ngay ở giờ phút lâm chung.

Thánh Gioan Maria Vianney

 

Lời Chúa rất quan trọng! Đây là những lời đầu tiên Chúa phán với các môn đồ: “Hãy đi và giảng dạy…” Điều đó cho chúng ta biết lời giảng dạy đi trước mọi sự. Nhờ đâu chúng ta sợ tội? Lời giảng dạy! Nhờ đâu chúng ta sống các nhân đức, thúc bách chúng ta với lòng ước muốn Thiên Đàng? Lời giảng dạy! Nhờ đâu các bậc cha mẹ biết các bổn phận họ phải chu toàn với con cái, và các bổn phận con cái đối với cha mẹ? Lời giảng dạy!

Tại sao người ta quá mù quáng và dốt nát? Bởi vì họ không chú tâm đến Lời Chúa. Nhiều người thậm chí không mở miệng cầu xin Thiên Chúa ban ơn cho mình biết chăm chú lắng nghe, và được lợi ích bởi Lời Chúa. Cha tin rằng, ai không chịu lắng nghe Lời Chúa sẽ không được cứu rỗi, bởi vì họ chẳng biết làm gì để được cứu độ. Nhưng với một người hấp thụ được sự giáo dục tốt thì luôn có phương cách. Người biết lắng nghe Lời Chúa mặc dù họ vẫn còn có những tính hư nết xấu nhưng không sớm thì muộn sẽ có ngày họ quay về với Thiên Chúa, thậm chí ngay ở giờ phút lâm chung. Khác với một người chẳng bao giờ nghe lời giảng dạy thì giống như một người bị bệnh, trong cơn đau đớn không còn tỉnh táo nữa: họ chẳng biết sự khủng khiếp của tội và cũng chẳng biết giá trị của nhân đức; họ cứ dìm mình trong đống tội giống như một con chuột dìm mình trong nước cống vậy.

Các con thấy đó, sự yêu mến Thiên Chúa là giữ Lời Chúa như người đàn bà hô lên: “Phúc cho lòng dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!” Chúa Giêsu trả lời: “Ai nghe và giữ Lời Thiên Chúa còn có phúc hơn!” Thiên Chúa chúng ta là Sự Thật đã đặt giá trị Lời Người không thua kém gì Thánh Thể Người. Tội lo ra chia trí suốt buổi lễ có nặng hơn chia trí trong suốt bài giảng không? Cha thấy không có gì khác biệt cả. Lo ra khi dâng lễ, chúng ta mất đi công trạng của cuộc khổ nạn và sự chết của Chúa, còn lo ra trong lúc giảng chúng ta mất đi Lời Chúa và cũng là chính Chúa. Thánh Augustinô nói rằng điều đó xảy ra cũng như lấy chén thánh sau khi đã làm phép chà đạp dưới chân vậy. Các con thường áy náy phạm một tội trọng vì đã không dự lễ ngày Chúa Nhật, nhưng các con chẳng bao giờ áy náy vì đã không nghe giảng dạy. Các con không bao giờ nghĩ rằng vì coi thường Lời Chúa mà các con chống lại Thiên Chúa một cách mạnh mẽ sao? Vào ngày phán xét, khi các con tụ tập chung quanh Chúa, và Người sẽ nói với các con rằng: “Hãy nói cho Ta biết về những lời giảng dạy và giáo lý các con đã nghe.” Khi đó các con sẽ không còn nghĩ như bây giờ nữa.

Các con đi ra ngoài trong khi Linh Mục giảng, các con vui cười, không chịu lắng nghe, nghĩ rằng mình quá thông minh nên không cần học hỏi giáo lý nữa. Các con nghĩ rằng làm như thế là đúng sao? Không đâu, chắc chắn là không! Thiên Chúa sẽ xử sự mọi việc rất khác, Thật đáng buồn thay! Chúng ta thường thấy các bậc cha mẹ ở ngoài nhà thờ trong khi Linh Mục giảng. Họ có bổn phận dạy dỗ con cái, nhưng họ có thể dạy con cái bằng cách nào đây trong khi chính họ không muốn ai giảng dạy cho mình? Tất cả những điều này sẽ đưa thẳng chúng ta đến Hỏa Ngục, thật đáng tiếc thay!

Cha để ý người ta có khuynh hướng hay ngủ gục trong giờ nghe giảng. Các con sẽ nói tại con buồn ngủ quá. Nhưng nếu cha chơi đàn, chắc không ai nghĩ đến ngủ gục vì mọi người sẽ kích động và tỉnh táo. Các con lắng nghe khi thích Linh Mục nào hợp với mình, nhưng nếu không hợp, các con sẽ phê bình chỉ trích. Chúng ta không được nghĩ nhiều về người đó. Không phải vì họ mà chúng ta đến dâng lễ. Dù vị Linh Mục ấy thế nào đi nữa, ngài vẫn là dụng cụ Chúa dùng để phân phát Lời thánh thiện của Người. Các con thường đổ rượu qua một cái phễu, thì cho dù cái phễu làm bằng vàng hay bằng đồng đi nữa, nếu rượu ngon thì đổ qua phễu nào nó vẫn ngon.

Một số người thường hay lập đi lập lại khắp nơi rằng:”Các Linh Mục chỉ nói những gì họ thích.” Không phải thế đâu, các Linh Mục không nói những gì họ thích, các ngài chỉ nói nhữnggì có trong Kinh Thánh, Các Linh Mục đến trước đã nói những gì cha đang nói, những vị đến sau cũng sẽ nói y như vậy. Nếu Linh Mục nói gì sai trái thì Giám Mục đã cấm họ giảng rồi. Linh Mục chỉ nói những gì mà Chúa đã dạy mà thôi.

Cha kể cho các con một bài học về những gì sẽ xảy ra nếu các con không tin những gì Linh Mục nói. Có hai người lính đi ngang qua một nơi có mộtnhà truyền giáo đang giảng đạo; một trong hai người lính đề nghị với bạn đi nghe giảng, rồi họ cùng nhau đi. Nhà truyền giáo lúc ấy đang giảng về Hỏa Ngục.

“Nay, cậu có tin những gì mà vị Linh Mục kia đang giảng không?” Người lính tốt lành hỏi bạn.

“Ô không đời nào!” Anh kia đáp lại “Đó là chuyện nhảm nhí chỉ bịa ra để dọa người ta.”

Anh lính tốt lành liền nói: “Riêng tôi, tôi tin điều đó; và để chứng minh điều đó, tôi sẽ giải ngũ và đi tu.”

“Ồ thì cứ làm những gì mà anh thích đi, còn tôi cứ tiếp tục con đường của tôi.”

Thế rồi anh không tin này đã ngã bệnh mà chết. Còn người kia đi vào nhà dòng. Nghe tin bạn mình chết, anh liền cầu nguyện xin Chúa cho anh biết về tình trạng của người bạn mình ra sao. Một ngày kia trong lúc anh đang cầu nguyện thì người bạn xuất hiện, anh ta nhận ra người bạn của mình và hỏi:

“Này bạn đang ở đâu vậy?”

“Tôi đang ở Hỏa Ngục, tôi đã mất linh hồn rồi!”

“Thế bây giờ anh có tin những gì nhà truyền giáo nói chưa?”

“Tin, bây giờ tôi tin rồi. Nhà truyền giáo chỉ nói thiếu có một điều là không nói cho bạn biết ở đây có hằng trăm ngàn loại khổ hình mà người ta phải chịu rất đau đớn.”

Cha thường nghĩ rằng hấu hết các tín hữu bị mất linh hồn bởi vì thiếu sự hướng dẫn dạy dỗ – họ không biết đạo lý rõ ràng. Ví dụ một người phải đi làm việc mỗi ngày. Người này muốn làm những việc lớn lao để đền tội bằng cách thức khuya đến nửa đêm để cầu nguyện; nếu ngườinày được hướng dẫn tốt hẳn sẽ nghĩ rằng: “Không được, ta không nên làm như vậy, bởi vì ngày mai ta  không còn đủ sức để làm việc được nữa; ta cần phải đi ngủ, vì ngày mai chỉ cần một việc nhỏ cỏn con cũng có thể làm cho ta mất đi sự kien nhẫn, ta sẽ bị kiệt sức cả ngày, và ta không thể làm việc đến nửa buổi nếu ta không đươc nghỉ ngơi ban đêm; điều đó không thể thực hiện dược.”

Một ví dụ khác, có một người nông dân ước ao ăn chay, nhưng công việc của anh ta là phải đào đất và cày cấy suốt ngày. Nếu người nông dân này được sự hướng dẫn tốt anh ta sẽ nghĩ rằng: “Nếu ta ăn chay, ta sẽ không thể làm cho ông chủ ta hài lòng.” Vậy anh ta sẽ làm gì? Anh ta sẽ ăn bữa sáng của mình, và sẽ hãm mình phạt xác bằng cách khác. Đó là những gì chúng ta phải làm, chúng ta phải hành xử trong cách thức nào để đem lại vinh quang cho Thiên Chúa nhiều nhất.

Có một người thấy người kia đang đau khổ, bèn lấy trộm đồ của cha mẹ mình đi giúp. Nếu được dạy dỗ, chắc hẳn anh ta đã hỏi ý của cha mẹ trước hơn là lấy trộm đồ. Nếu cha mẹ anh ta từ chối không cho, anh ta sẽ cầu nguyện với Thiên Chúa để Ngài khiến cho một người giàu có đến bố thí cho người kia. Một người được hướng dẫn tốt luôn luôn có hai phương thức trước mặt là hỏi ý kiến và vâng lời.