Suy Niệm Lời Chúa Tuần XXXIII Thường Niên – Lm. Giuse Nguyễn

Suy Niệm Lời Chúa Tuần XXXIII Thường Niên

Lm. Giuse Nguyễn

THỨ HAI

Lời Chúa : Lc 18, 35-43

Khi Ðức Giêsu gần đến Giêrikhô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. Họ báo cho anh biết là Ðức Giêsu Nadarét đang đi qua đó. Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!” Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương xót tôi!” Ðức Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đền gần, Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy”. Ðức Giêsu nói: “Anh hãy thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu anh”.Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.

Suy niệm :

Bài Tin Mừng hôm nay nói về anh mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Mọi người nói với anh “Đức Giêsu Nadaret đi ngang qua đó”. Nhưng anh lại kêu lên “Lạy Con vua Đavit, xin dủ lòng thương tôi!”.

Những người sáng mắt chỉ biết Đức Giêsu Nadaret, nghĩa là một con người. Còn anh mù thì nhận ra Đức Giêsu con Vua Đavit, nghĩa là một Đấng cứu độ.

Như vậy ai mới là người mù? Ai mới là người sáng mắt?

Phụng vụ lời Chúa ngày hôm nay muốn nói với chúng ta về cái mù tâm linh, là cái mù không nhận biết Thiên Chúa và đường lối của Ngài; cũng như ánh sáng chân thật là ánh sáng nhận biết Thiên Chúa và sống theo những gì Ngài chỉ dạy.

Cầu nguyện :

Lạy Chúa, xin cho cặp mắt đức tin của con sáng suốt để con có thể nhìn thấy Chúa hiện diện trong cuộc đời con.

 

THỨ BA

Lời Chúa : Lc 19, 1-10

Sau khi vào Giêrikhô, Ðức Giêsu đi ngang qua thành phố ấy. Và kìa, có một người tên là Dakêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. Ông ta tìm cách để xem cho biết Ðức Giêsu là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Ðức Giêsu, vì Người sắp đi qua đó. Khi Ðức Giêsu tới chỗi ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Dakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!” Còn ông Dakêu thì đứng mà thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, này đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã cưỡng đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn”. Ðức Giêsu nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Ápraham. Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất”.

Suy niệm :

Ông Gia kêu trong bài Tin mừng hôm nay là mẫu gương cho sự chọn lựa dứt khoát.

Ông Elada trong bài đọc thứ nhất thì chọn lựa ngay từ nhỏ, theo truyền thống của dân tộc ông. Còn Giakêu thì từ khi gặp Đức Giêsu. Dù khác nhau về thời gian, nhưng giống nhau ở chỗ cả hai dứt khoát cho niềm tin, cho chọn lựa của mình.

Sự dứt khoát là yếu tố cần thiết cho hành trình theo Chúa. Có nhiều thứ cản trở khiến tôi không thể theo Chúa được. Nhưng cũng có những thứ do tôi không dám mạnh dạn, dứt khoát nên sẽ ở lì một chỗ.

Cầu nguyện :

Xin Chúa cho con dù quá khứ đã qua, tương lai đang đến có như thế nào đi chăng nữa, thì hiện tại vẫn luôn một lòng kiên trung với Chúa, dứt khoát với mọi sự để bước đi theo Ngài suốt cả đời con.

 

THỨ TƯ

Lời Chúa : Lc 19, 11-28

Khi người ta đang nghe những điều ấy, thì Ðức Giêsu lại kể thêm một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giêrusalem và vì họ tưởng là Triều Ðại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. Vậy Người nói: “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về. Ông gọi mười nguời trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: “Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến”. Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: “Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi”.

“Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu. Người thứ nhất đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén”. Ông bảo người ấy: “Khá lắm, hỡi người đấy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành”.  Người thứ hai đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh được năm nén”. Ông cũng bảo người ấy: “Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành”.

Rồi nguời thứ ba đến trình: “Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo”. Ông nói: “Hỡi tên đầy tớ tồi tệ! Ta cứ lời miệng ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. Thế sao ngươi không gửi bạc của ta vào ngân hàng? Và khi ta đến, ta sẽ rút ra được cả vốn lẫn lời!” Rồi ông bảo những người đứng đó: “Lấy lại yến bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười yến”. Họ thưa ông: “Thưa ngài, anh ấy có mười yến rồi!”  “Tôi nói cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi”.

“Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn ta làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi”.

Ðức Giêsu nói những lời ấy xong, Người đi đầu, tiến lên Giêrusalem.

Suy niệm :

Bài Tin mừng hôm nay nói về việc ông chủ trao tài sản lại cho các đầy tớ rồi trẩy đi phương xa. Có những người đã biết làm cho đồng tiền của ông chủ sinh lợi theo khả năng của từng người. Nhưng cũng có những người vì sợ hãi không dám làm cho đồng tiền đó sinh lợi.

Hình ảnh của anh con trai út càng làm cho chúng ta hiểu rõ hơn thái độ sợ sệt của người thứ 3 trong dụ ngôn. Anh ta sơn không dám làm gì hết, nên đem đồng tiền đi chôn cất. Ngược lại, người con trai út thấy không còn an toàn nữa thì anh ta đã trả lại mạng sống mình cho Thiên Chúa.

Vì vậy điều quan trọng nhất trong đời sống đức tin là chúng ta có đủ can đảm đáp trả lại lời mời gọi của Thiên Chúa hay không? Có mạnh mẽ để làm cho lời đó sinh ích lợi hay không? Hay chúng ta sợ hãi, vì phải dấn thân theo Chúa, để rồi cứ ù lì trong tình trạng cố chấp của mình.

Chúng ta không dám vươn lên mặc dù biết mình đang vướng mắc nhiều thứ. Chúng ta không dám ra khỏi ánh sáng, dù biết mình đang ở trong bóng tối. Chúng ta không dám cựa quậy để gỡ mình ra khỏi những cái vòi bạch tuộc đang quấn chặt lấy mình…

Cầu nguyện :

Lạy Chúa, chính thái độ sợ hãi sẽ làm con không thể sinh ích lợi từ những nén bạc Chúa trao. Vì vậy xin Chúa cho con biết can đảm để chiến đấu mỗi ngày. Nếu ngày nào Chúa thấy con không đủ can đảm nữa, thì xin Chúa hãy lấy mạng sống con đi, vì “thà chết còn hơn phạm tội”.

 

THỨ NĂM

Lời Chúa: Lc 19, 41-44

Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương mà nói: “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.”

Suy niệm :

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã than khóc thương cho thành Giêrusalem. Chúa Giêsu lấy làm tiếc vì thành này với biết bao những dấu ấn, những kỷ niệm sẽ bị phá hủy. Sâu xa là Ngài tiếc thương cho con cái Israel vì chính họ sẽ làm cho thành này bị sụp đổ.

Họ đã không nhận ra “những gì đem lại bình an”cho họ. Nghĩa là họ chỉ tìm kiếm thứ bình an giả tạo. Thứ bình an đó có thể là lợi lộc cá nhân, an toàn mạng sống, tìm kiếm sự ủng hộ của người khác…

Chúa Giêsu nói: “Chúng sẽ đè bẹp người và không để hòn đá nào trên hòn đá nào”. Chính thứ bình an giả tạo đó sẽ giết chết những ai tìm kiếm chúng.

Lý do khiến những người tìm kiếm bình an giả tạo bị “sụp đổ tan tành” là vị họ “không nhận biết giờ được Thiên Chúa viếng thăm”. Họ cứ mãi mê chạy theo những lợi lộc cá nhân, tìm an toàn cho mạng sống, tran thủ sự ủng hộ của người khác… mà quên đi Thiên Chúa trong chính tâm hồn mình.

Cầu nguyện :

Xin Chúa cho con biết bắt chước ông Mat-tit-gia trong bài đọc 1, để sẵn sàng từ bỏ những bình an giả tạo mà những kẻ theo tinh thần của mang gian mang lại, để giữ vững niềm tin, trung thành với con đường mình đã chọn là chỉ thờ lạy một mình Thiên Chúa mà thôi.

THỨ SÁU

Lời Chúa: Lc 19, 45-48

Khi ấy, Chúa Giêsu vào đền thờ, Người liền xua đuổi các người buôn bán tại đó và phán bảo họ rằng: “Có lời chép rằng: Nhà Ta là nhà cầu nguyện, các ngươi đã biến thành sào huyệt trộm cướp”. Và hằng ngày Người giảng dạy trong Ðền thờ. Các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão trong dân tìm cách hại Người, nhưng họ không biết phải làm cách nào, vì dân chúng hết thảy đều chăm chú nghe Người.

Suy niệm :

Bài Tin Mừng hôm nay nói về việc Chúa Giêsu thanh tẩy đền thờ Giêrusalem. Ngài muốn trả lại cho nơi thờ phượng Thiên Chúa sự trang nghiêm thánh thiện đúng với ý nghĩa của Đền Thờ. Vì vậy Ngài không ngần ngại “đuổi những kẻ buôn bán ra khỏi đền thờ”.

Phụng vụ lời Chúa hôm nay muốn gởi đến chúng sứ điệp về sự bảo vệ Đền Thờ. Ông Giuđa và anh em ông đã phải chiến đấu đê bảo vệ đền thờ. Chúa Giêsu cũng vì lòng nhiệt thành mà Chúa mà phải thiệt thân.

Mỗi người chúng ta là ngôi Đền Thờ để Chúa ngự. Chúng ta có bổn phận gìn giữ cho sạch đẹp. Chúng ta phải can trường chiến đấu với thế lực kẻ thù muốn chiếm lấy Đền Thờ chúng ta. Chúng ta phải mạnh mẽ để đánh đuổi những kẻ làm chuyện ô uế, phàm tục ra khỏi Đền Thờ này.

Chúng ta gìn giữ Đền Thờ này bằng hàng rào vững chắc của đức tin. Chúng ta đánh đuổi kẻ thù ra khỏi Đền Thờ này bằng vũ khí sắc bén của lòng trông cậy. Chúng ta bảo vệ Đền Thờ này bằng vật liệu kiên cố của lòng mến.

Cầu nguyện :

Lạy Chúa, hằng ngày xin cho con gặp Chúa trong các giờ cầu nguyện, thánh lễ và lãnh nhận các bí tích để Chúa thanh tẩy tâm hồn con sạch mọi vết nhơ; đồng thời tăng thêm sức mạnh để con mạnh mẽ loại trừ những sự phàm tục, bất xứng ra khỏi Đền Thờ tâm hồn con.

 

THỨ BẢY

Lời Chúa : Lc 20, 27 – 40

Có mấy người thuộc nhóm Xađốc đến gặp Ðức Giêsu. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Mấy người ấy hỏi Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, ông Môsê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải cưới lấy nàng, để gầy dựng một dòng giống cho anh hay em mình.  Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết.  Người thứ hai, rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?”

Ðức Giêsu đáp: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.  Còn về vấn để kẻ chết sống lại, thì chính ông Môsê cũng đã cho thầy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Ðức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Ápraham, Thiên Chúa của tổ phụ Ixaác, và Thiên Chúa của tổ phụ Giacóp. Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống”.

Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói: “Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm”. Quả vậy, họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.

Suy niệm :

Bài Tin Mừng hôm nay là cuộc đối đầu giữa Chúa Giêsu với nhóm Xa đốc, là nhóm không tin có sự sống lại. Họ đặt ra câu chuyện hoàn toàn giả tưởng về việc một người phụ nữ lần lượt lấy 7 anh em trong gia đình, mà không có còn để nối dõi. Vậy nếu có sự sống đời sau, thì người phụ nữ này sẽ là vợ của ai?

Để trả lời, Chúa Giêsu đã dựa vào Thánh Kinh để nói về sự sống mai sau, sự sống đó chỉ được dành cho những con người xứng đáng, và trong sự sống đó, bận tâm duy nhất của người ta là việc phụng sự và ngợi khen Chúa như các thiên thần, chứ không phải là mối bận tâm theo kiểu phàm tục.

Câu trả lời của Chúa Giêsu khiến cho một người trong nhóm kinh sư lên tiếng khen: “Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm”.

Vấn đền chính yếu ở đây là cuộc chiến của niềm tin, mà hậu quả của những kẻ không tin, còn xúc phạm đến Thiên Chúa là phải khốn khổ giống như vua Antiôkhô.

Cầu nguyện :

Lạy Chúa, xin cho con đừng cứng lòng, xúc phạm đến Chúa, nhưng cho con biết tìm cách để ngợi khen và phụng sự Chúa trong suốt cả cuộc đời. Sống như vậy là con đang sống tương lại hạnh phúc trong chính giây phút hiện tại này.

 

21-11: ĐỨC MẸ DÂNG MÌNH VÀO ĐỀN THÁNH

Tin Mừng : Mt 12, 46-50

Người còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người. Có kẻ thưa Người rằng: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy.” Người bảo kẻ ấy rằng: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi? “. Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.”

Suy Niệm :

Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu đưa ra tiêu chuẩn cho một gia đình thiêng liêng, một gia đình thánh của Thiên Chúa là “thi hành ý muốn của Cha” (Mt 12, 50). Ngài không thờ ơ, lãnh đạm với Mẹ Ngài, cũng không coi nhẹ mối liên hệ gia đình tự nhiên, nhưng Ngài nhấn mạnh sứ mệnh thi hành ý muốn của Chúa Cha là quy tụ mọi người để trở thành một dân tộc thánh thiện.

Theo truyền thuyết, thánh Gioakim và Anna đã dâng Đức mẹ vào đền thờ lúc 3 tuổi. Ðây là tục lệ của người Do Thái, là bất cứ trẻ nhỏ nào cũng được dâng vào đền thánh để được thánh hiến và sau đó sẽ ở lại đền thờ một thời gian để giúp việc và phục vụ các tư tế. Gia đình của Maria đã tuân theo truyền thống của người Do Thái. Đức Maria đã được dâng cho Thiên Chúa ngay từ bé. Mẹ đã thuộc về gia đình của Thiên Chúa ngay từ nhỏ.

Như vậy việc dâng mình cho Thiên Chúa là việc gia nhập vào gia đình thánh của Ngài, để ở đây con người sống gắn bó với Thiên Chúa, lắng nghe và thực hành lời dạy của Ngài. Từ đây cuộc đời của Mẹ là những chuỗi ngày sống với Chúa, trong tình yêu thương của Ngài; và tình nghĩa với an hem trong sự hiệp thông chia sẻ.

Khi lãnh nhận Bí tích rửa tội, kitô hữu đã gia nhập vào gia đình thánh của Thiên Chúa. Sự thánh thiện có còn trong con người chúng ta? Chúng ta có biết lắng nghe và thực hành lời Chúa như một người con thảo? có mở lòng mình ra để đón nhận sự chăm sóc của Thiên Chúa? có lớn lên mỗi ngày ơn thánh của Chúa? Hay chúng ta vẫn còn là đứa con ngỗ nghịch, thích làm theo ý của mình, muốn tự mình lớn lên chứ không cần Thiên Chúa chăm sóc, để rồi trở thành đứa con hoang vì không không có ơn thánh của Ngài.

Cầu nguyện :

Xin cho con biết chiêm ngắm hình ảnh cầu nguyện và âm thầm phục vụ của Đức Mẹ trong đền thờ, để con cố gắng mỗi ngày sống gắn bó với Chúa và phục vụ trong yêu thương. Chính lúc đó, con người của con lan tỏa sự thánh thiện của Thiên Chúa, hầu mọi người nhận biết con thuộc về gia đình thánh và cũng muốn bước vào gia đình thánh đó.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

print