Suy Niệm Lời Chúa Tuần XXX Thường Niên – Lm Vika   

print

Suy Niệm Lời Chúa Tuần XXX Thường Niên – Lm Vika   

CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN A..

Thứ hai: Lc 13, 10-17.

Thứ ba: Lc 13,18-21.

Thứ tư: Lc 6, 12-19.

Thứ năm: Lc 13, 31-35.

Thứ sáu: Lc 14, 1-6. 11

Thứ bảy: Lc 14, 1.7-11.

                                                                                              

CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN A

Mt 22, 34-40

YÊU NHƯ THẾ NÀO CHO ĐÚNG?

Có thể nói điều luật quan trọng nhất của nhân loại nói chung, cách riêng với người Kitô hữu chúng ta là “Tình Yêu.” Bởi khởi nguồn của tình yêu là ở nơi TC “TC là Tình Yêu” (1Ga 4,8 ). Ngài là đấng đặt vào trong ta tình yêu và dạy cho chúng ta biết yêu. Vì thế chúng ta không thể sống nếu thiếu tình yêu.

Xin Chúa đong đầy tình yêu của Ngài vào trong tâm hồn chúng ta, để ta luôn trung thành “yêu Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và yêu tha nhân như chính mình” như lời Người truyền dạy qua phần phụng vụ lời Chúa hôm nay.

Thời Chúa Giêsu ở Do Thái có đến 613 luật điều. Trong đó có 365 luật cấm và 248 luật buộc. Ngoài ra họ còn quy định một số điều luật phụ khác nữa. Sống trong một xã hội mà có quá nhiều luật lệ như vậy quả là rối não! Chính vì thế mà Tin mừng hôm nay cho biết nhóm Biệt phái đã cử ra một nhà thông luật đến để hỏi thử Chúa Giêsu xem điều luật nào là quan trọng nhất: Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?”. Đây là câu hỏi không dễ trả lời. Bởi nếu Chúa Giêsu đề cao bất cứ luật điều nào cũng đều vướn phải vấn đề nhạy cảm là “lợi ích nhóm,” vì hiện tình đất nước Do Thái bấy giờ có nhiều nhóm khác biệt, mỗi nhóm lại theo đuổi và đề cao một số điều luật. Vì vậy nếu ủng hộ nhóm này là xem thường nhóm kia, từ đó có nguy cơ gây ra làn sóng kích động chia rẽ, làm bất ổn trật tự xã hội và xáo trộn về niềm tin tôn giáo. Còn nếu không trả lời thì họ cho là Đức Giêsu không am tường lề luật và xách động dân chúng loại trừ Ngài.

Chúa Giêsu dư biết thâm ý của họ nên Ngài khéo léo dẫn đưa nhà thông luật quay về nguồn cội của lề luật và lời của các tiên tri, bằng cách trích dẫn lại 2 điều luật quan trọng nhất đã được ghi trong sách Đệ Nhị Luật và sách Lêvi mà ai cũng tin nhận. Ngài phán rằng: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.” (Đnl 6,5) và “Ngươi hãy yêu thương tha nhân như chính mình ngươi.” (Lv 19,18). Rồi Chúa Giêsu kết luận: “Toàn thể Lề luật và sách các Tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó.” (Mt 22, 38).

Câu trả lời của Chúa Giêsu thật chí lý vì nhóm tôn giáo nào cũng công nhận điều ấy. Nhưng trên hết là Chúa Giêsu đã liên kết hai điều luật căn bản “mến Chúa, yêu người” lại thành một; và nhấn mạnh “yêu thương” chính là cốt lỏi của tất cả mọi lề luật, bởi mọi luật lệ đều phải dựa trên nền tảng của “Tình Yêu”.

Là người Công giáo ai trong chúng ta cũng biết và thuộc lòng 10 điều răn Chúa dạy được tóm lại vào 2 điều quan trọng là: “Mến Chúa trên hết mọi sự và yêu người như mình ta vậy.”  Tuy nhiên cho dù biết, thuộc lòng nhưng rất có thể không ít người trong chúng ta vẫn chưa hiểu rõ và áp dụng đúng đắn luật “Tình Yêu” vào trong cuộc sống. Vậy “yêu Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức …” là yêu như thế nào? Và “yêu thương tha nhân như chính mình” là yêu ra sao?

  1. Mến Chúa hết lòng, hết linh hồn hết trí khôn. Nghĩa làta phải yêu Chúa bằng trọn vẹn con người chúng ta. Được cụ thể hóa qua hai hành vi sau đây:
  2. Thích nghe Lời Chúa và làm theo ý Chúa.

Lời Chúa nói với ta qua sách Thánh Kinh, qua các giáo huấn Giáo Hội, qua lời chỉ dạy của quý bề trên, qua các biến cố trong đời sống và qua tiếng nói của lương tâm.  Khi ta biết để tâm lắng nghe tiếng Chúa qua những cách thức đó là dấu hiệu chúng ta yêu Chúa. Nhưng nghe không chưa đủ ta còn phải tích cực mau mắn thực hành lời dạy của Chúa như Đức Maria nữa.

  1. Đặt Chúa vào vị trí trung tâm và cao nhất trong mọi lựa chọn.

Giả như phải chọn lựa giữa tiền bạc, của cải, danh vọng, quyền lực, lạc thú trần gian với thánh ý Chúa, thì chúng ta phải sẵn sàng bỏ tất cả để chọn làm theo ý muốn của Chúa, cho dẫu phải hy sinh thời giờ, sức khỏe, tiền bạc, thú vui, tình thân và ngay cả mạng sống mình nữa, để danh Chúa được tôn vinh và ý Chúa được thể hiện.

Đó là điều mà cộng đoàn tín hữu Thêxalônica đã sống. Thánh Phaolô đã khen ngợi họ vì trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng họ vẫn tích cực đón nhận lời rao giảng Tin mừng và hy sinh sống tích cực Tin mừng của Chúa nên họ trở thành gương mẫu đức tin cho tín hữu ở nhiều nơi khác noi theo.

  1. Yêu thương tha nhân như chính mình. Nghĩa là xem người khác như là mình. Mình quan tâm chăm sóc bản thân mình ra sao? thì phải làm như vậy cho tha nhân. Cụ thể yêu tha nhân như chính mình trước hết:
  2. Về mặt tiêu cực: ta không ước mong điều bất lợi, điều ác cho tha nhân như lời chỉ dạy của Tôbia cha dành cho Tôbia con: “Điều con không thích thì đừng làm cho người khác” (Tb 4,15a). Đức Khổng Tử cũng khuyên các đệ tử: “Điều mình không muốn thì đừng làm cho kẻ khác”. Còn sách xuất hành trong bài đọc 1 hôm nay thì khuyên: “Ngươi chớ làm phiền lòng và ức hiếp khách ngoại kiều. Các ngươi đừng làm hại cô nhi quả phụ… chớ bắt nó chịu lãi nặng… hãy trả lại cho kẻ ấy trước khi mặt trời lặn.”(Xh 22, 21-27).
  3. Về mặt tích cực: theo lời Chúa Giêsu dạy: “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.” (Mt 7,12).  

– Tình yêu tha nhân còn đòi buộc chúng ta “yêu như Chúa yêu.” (x. Ga 13,34), nghĩa là không chỉ yêu những người thân thuộc và những ai làm lợi cho ta, mà còn yêu cả những người khó ưa hay làm hại ta nữa. Chúa dạy: “Hãy yêu thương thù địch và làm ơn cho những kẻ ghét các con, hãy cầu nguyện cho những ai bắt bớ và nguyền rủa các con” (Mt 5, 44). Yêu thương “như Chúa yêu” là sẵn sàng tha thứ mãi cho những ai xúc phạm đến ta và sẵn sàng hy sinh ngay cả mạng sống mình để phục vụ lợi ích cho phần rỗi của họ nữa theo gương Chúa Giêsu, Đấng đã yêu và hiến mạng sống mình để ta được sống và sống dồi dào: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” (Ga 15,13).

– Nói yêu thương có lẽ ai cũng nói được và ai cũng hiểu yêu thương là luật điều quan trọng nhất trong đời sống. Tuy nhiên thực hành điều luật yêu thương như Chúa dạy không hề dễ chút nào, vì nó vượt lên trên nguyên tắc công bằng và quy luật bác ái xã hội.

* Thật khó khi chúng ta phải đặt Chúa vào địa vị trung tâm và tối cao trong đời sống, trong khi ngoài kia xã hội chủ trương vô thần và tôn thờ chủ nghĩa vật chất.

* Thật không dễ chút nào để yêu khi phải làm ơn cho kẻ thù và luôn tha thứ cho những người làm hại chúng ta, trong thời đại mà lòng tự trọng và tinh thần cá nhân chủ nghĩa được đề cao…

* Khó! nhưng Chúa Giêsu đã làm được và trở nên gương mẫu cho chúng ta noi theo. Và tin rằng với ơn Chúa ta sẽ thực hiện được vì “đối với TC thì mọi sự đều có thể.” (Mc 10,27; x Lc 1,37).

Xin Thiên Chúa là TY ban tràn đầy sức mạnh tình yêu của Ngài vào trong tâm hồn chúng ta để chúng ta có thể chu toàn tốt giới luật tình yêu mà Chúa đã chỉ dạy. 

 

Thứ hai: Lc 13, 10-17

Khi suy ngắm về lời nói cũng như hành vi của các nhân vật được đề cập trong đoạn tin mừng hôm nay, gợi lên cho chúng ta nhiều bài học quý:

  1. Nơi Đức Giêsu:Vẫn biết rằng việc chữa bệnh cho người đàn bà bị còng lưng trong ngày Sabat là gặp phải sự phản ứng mạnh mẽ của nhiều phe nhóm, cụ thể là thái độ phản đối của ông trưởng hội đường hôm nay. Thế mà Chúa Giêsu lại không chùn bước và sợ hãi. Trái lại với tình yêu thúc đẩy và luật bác ái đòi buộc, Chúa Giêsu đã ra tay cứu chữa cho bà. Hành động này của Chúa Giêsu gợi lên trong ta nhiều suy nghĩ:

– Khi thực thi tình bác ái đối với tha nhân, nhiều lúc tôi cũng bị người đời gièm pha chỉ trích hoặc giả bị ngăn cản chống đối. Vậy tôi có chùn bước không?

– Để an phận, để a- dua theo cái nhìn sai lạc của thói đời, tôi có thường dửng dưng trước những đau khổ của tha nhân không?

– Đã bao lần tôi có đủ can đảm để thực thi luật tình yêu, bằng cách tận tâm giúp đỡ những người gặp khốn khổ chung quanh tôi?

 

  1. Nơi ông trưởng hội đường:Với danh phận là người đứng đầu của Hội đường, đáng lẽ ông phải là người đầu tiên cảm thương cho số phận khốn khổ của người chị em mình, vì suốt 18 năm dài lưng chị bị còng không ngẩng đầu lên nổi.

Hơn ai hết ông phải là người vui nhất khi nhìn thấy người chị em mình được cứu chữa;  ấy vậy mà khi chứng kiến người chị em này được Chúa Giêsu chữa lành, ông ta lại tỏ ra khó chịu. Như “Giận cá chém thớt”, ông quay về phía dân chúng trút xuống cơn mưa giận dữ khi tuyên bố: “có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong những ngày đó, chứ đừng đến trong ngày Sabat.”.

Để cởi trói cái nhìn và quan niệm sai lạc về việc giữ luật ngày Sabat, Chúa Giêsu đã không ngần ngại lên án mạnh mẽ lối sống giả hình của ông, rồi xác định cho mọi người thấy được giá trị cao quý của phẩm giá con người khi tuyên bố: “chớ thì trong ngày Sabat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan đã cột trói nó đã 18 năm nay, chớ thì không nên tháo xiếng xích buộc nó trong ngày Sabat sao?”.  Súc vật mà còn được tháo cởi trong ngày Sabat để chúng tự do đi lại  ăn uống, thì tại sao người đàn bà này là con gái của tổ phụ Abraham và là con Thiên Chúa lại không được thừa hưởng quyền tự do cơ bản đó!.

Qua đây Chúa Giêsu minh chứng rằng: chỉ có một lề luật duy nhất để tuân giữ, đó là luật yêu thương, và chỉ có một giá trị cao cả nhất để sống và chết cho đó là tự do làm người và làm con Chúa.

Xin Chúa loại trừ nơi chúng ta những đố kỵ, ghen ghét tầm thường để chúng ta có được cái nhìn trong sáng đúng đắn. Và xin Chúa giúp chúng ta luôn biết sống nhân ái bao dung với hết mọi người như Chúa đã hằng nhân ái với chúng ta. Amen.

  1. Nơi người đàn bà bị còng lưng 18 năm: Với hình ảnh người đàn bà bị còng lưng 18 năm trời, cho thấy nổi đau mà bà phải cam chịu trong suốt thời gian dài, thật khổ!

Khổ vì không ngước mặt lên được để nhìn người, nhìn đời.

Khổ vì không thể nhìn xa, ngước cao dù chỉ một lần.

Khổ vì mang gánh nặng mặc cảm tội lỗi mà người đời gán ghép cho. (người Do Thái cho rằng bệnh tật là do tội lỗi gây nên).

Khổ vì hằng ngày phải đối diện với bao lời xì xầm nhạo cười của bao người chung quanh, do tướng mạo khác người.

Việc bà được Chúa Giêsu chữa khỏi quả là một niềm vui lớn lao. Vui vì từ nay gánh nặng trên lưng bà được cất khỏi sau 18 năm trời mang lấy. Vui vì khối u tội lỗi đè nặng tâm hồn bà nay được gỡ bỏ. Từ nay bà có thể  ngước nhìn đời và nhìn người cách dễ dàng. Hạnh phúc nào bằng khi hôm nay bà có thể hòa nhập với mọi người trong các sinh hoạt xã hội và tôn giáo. Từ nay bà tự do hướng nhìn về trời cao và có quyền mơ ước những điều cao quý như bao người!

Tội lỗi, tính hư tật xấu là gánh nặng vô hình nhiều lúc cũng đè nặng tâm hồn và cuộc sống chúng ta. Mong được giải thoát, trút khỏi gánh nặng nề ấy để lòng được thanh thản, an vui là nổi khát khao lớn lao của mỗi người. Nhưng tự sức ta nhiều lúc không đủ sức vượt thoát khỏi những trói buộc  vô hình ấy. Chỉ có quyền lực của Chúa mới có thể cởi trói và giải thoát ta khỏi ràng buộc của ma quỷ mà thôi.

Xin Chúa thương đụng chạm đến con người đầy yếu đuối của ta mà cất đi những gánh nặng do bệnh tật thể xác và tâm hồn do ma quỷ gây ra. Nhờ đó đem lại cho ta nguồn tự do đích thực của đời làm con Chúa.

Thứ ba: Lc 13,18-21

Khi muốn nói những điều khó nói, người ta hay dùng cách nói ví von. Khi muốn bộc bạch những tâm tình sâu kín, khó nói thành lời, người ta hay nhờ đến những câu chuyện. Còn khi mạc khải về mầu nhiệm nước trời cho dễ hiểu, Chúa Giêsu lại hay dùng đến những dụ ngôn. Có thể nói, dụ ngôn là con đường ngắn nhất, thực tế nhất, gần gũi nhất và cũng hữu hiệu nhất đưa dẫn chúng ta tiếp nhận được những giá trị thiêng liêng và thực tại vô hình.

Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu dùng đến hai dụ ngôn: Dụ hạt cải và tấm men để mạc khải về mầu nhiệm nước trời. Với hai dụ ngôn này, Chúa Giêsu muốn cho chúng ta biết: nước trời khởi đầu bé tí ti như hạt cải, âm thầm như tấm men. Nhưng với thời gian nó dần dần lớn lên, vững mạnh và có sức lan tỏa đến bất ngờ!

– Với hạt cải nhỏ bé, nhưng khi được gieo vào lòng đất, nó lại âm thầm lớn lên vững mạnh, to lớn đến nổi làm chổ nương tựa cho chim trời ẩn trú an toàn.

– Với tấm men ít ỏi, nhưng khi trộn lẫn vào ba đấu bột thì nó lại kích thích ba đấu bột dậy men, trở thành một khối bột to lớn.

+ Giống như hạt cải ban đầu nhỏ tí ti, nhưng khi gieo vào lòng đất nó mọc lên và trở thành cây cao bóng cả, trở nên nơi trú ẩn an toàn cho chim trời những khi mõi mệt và gặp hiểm nguy; GH khởi đầu rất khiêm tốn, nhỏ bé chỉ với nhóm tông đồ 12 nhỏ nhoi.  Nhưng trãi qua hơn 2000 năm qua, GH đã không ngừng phát triển và lớn mạnh. Đến nay đã có trên 2 tỷ người kitô giáo, chiếm 1/3 dân số thế giới. GH đã trở thành nơi tựa nương cho bao nhiêu người yếu đuối, nghèo khổ tựa nương; trở nên bóng mát cho những ai mệt nhòai trên đường đời ẩn náo. Bởi lúc nào GH cũng đứng về phía người nghèo, cô thế cô thân để bênh vực chở che, nhằm đem lại cho họ nguồn bình an đích thực. Như lời mời gọi của Chúa Giêsu: “những ai  vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng (Mt 11, 28).

+ Tựa như tấm men rất ít ỏi, nhưng khi được trộn vào ba đấu bột nó lại âm thầm kích thích cho ba đấu bột dậy men thành một khối to; làm thành những tấm bánh thơm ngon mang lại niềm vui và nguồn sức sống cho con người. Số tín hữu trong GH ban đầu cũng rất ít ỏi, lại phải sống hòa nhập với mọi người trong một thế giới rộng lớn. Vậy mà chỉ với thời gian ngắn, Tin mừng của Chúa đã thấm nhập và lan tỏa đến mọi người trên khắp cùng thế giới, nhờ vào đời sống hiệp nhất yêu thương và gương chứng nhân đức tin anh hùng của các kitô hữu.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết tích cực cộng tác với GH trong sứ mạng mở mang nước trời bằng đời sống chứng nhân của tình yêu Chúa; trở thành men Tin mừng thấm nhập vào mọi tâm hồn và lan tỏa đến mọi nơi. Nhờ đó mà GH của Chúa mỗi ngày được lan rộng và vững vàng hơn.

 

Thứ tư: Lc 6, 12-19

KÍNH THÁNH SIMON VÀ GIUĐA TÔNG ĐỒ

Để thực thi sứ mạng rao giảng Tin mừng, đem ơn cứu độ đến cho con người, một mình Chúa Giêsu là đủ, vì Ngài là Thiên Chúa. Nhưng Chúa lại không dùng cách thế đó. Trái lại, Chúa muốn mời gọi con người cộng tác.

Cụ thể  bài Tin mừng hôm nay liệt kê bảng danh sách 12 tông đồ, những người được Chúa Giêsu tuyển chọn để cộng tác với Ngài trong sứ mạng hết sức cao cả là loan báo Tin mừng. Để tuyển chọn và trao phó cho con người sứ mạng hết sức cao quý này, Chúa Giêsu đã không làm theo cảm tính cá nhân, hay theo cái nhìn chủ quan. Trái lại Ngài đã thận trọng tìm hiểu và bàn hỏi với Chúa Cha bằng cách suốt đêm cầu nguyện.

Nhìn vào danh sách 12 tông đồ mà Chúa Giêsu tuyển chọn sau một đêm dài cầu nguyện, chúng ta nhận thấy đa số các ngài là những người quê mùa, ít học, nghèo khổ, tính tình lại rất người, chẳng tài ba lỗi lạc gì. Trong đó có hai vị tông đồ mà chúng ta mừng kính hôm nay: Giuđa và Simon.

Thánh kinh ít khi nhắc đến hai vị tông đồ này, ngoại trừ  bảng liệt kê danh sách các tông đồ hôm nay. Được biết trong  số 12 tông đồ có tới hai vị mang tên là Simon. Để phân biệt, Thánh kinh gọi thánh Simon  mừng kính hôm nay là Simon Nhiệt Thành, khác với Simon Phêrô. Cũng vậy, có hai vị mang tên là Giuđa trong danh  sách 12 tông đồ. Nên để phân biệt, Thánh kinh gọi Giuđa mừng kính hôm nay là Giuđa Tađêô khác với Giuđa Iscariôt (phản bội). Cả hai vị không có tài năng nào nổi trội ngoại trừ lòng Nhiệt Thành và sự Tín Trung, theo ý nghĩa biệt danh của hai ngài.

Như vậy, để tuyển chọn những người tiếp nối sứ mạng loan báo Tin mừng mang ơn cứu độ đến với nhân loại, Chúa Giêsu không chọn những người giàu có, tài ba lỗi lạc hay đạo đức thánh thiện trổi vượt. Điều Chúa cần đó là những con người khiêm tốn âm thầm cộng tác với Ngài và tiêu chuẩn mà Chúa đến là lòng Nhiệt Tâm trong sứ vụ và sự Trung Thành cho lý tưởng tới cùng. Thế là đủ!

Xin cho chúng ta ý thức rằng:  ý Chúa luôn tốt hơn ý của ta, sự chỉ dạy của Ngài luôn mang lại lợi ích tốt nhất cho phần phúc chúng ta. Vì thế mội khi làm bất cứ việc gì, nhất là khi quyết định những việc quan trọng trong đời, chúng ta cần dành thời giờ để cầu nguyện, xin ơn soi sáng của Chúa; đồng thời cũng nên bàn hỏi với bề trên là những người có kinh nghiệm và có trách nhiệm hướng dẫn đời sống đức tin của chúng ta. Xin cho chúng ta hằng biết noi gương hai vị thánh tông đồ Simon và Giuđa luôn nhiệt thành trong bổn phận và hằng trung tín với niềm tin.

Thứ năm: Lc 13, 31-35

Để thi hành sứ mạng cứu độ con người, Chúa Giêsu đã phải đối mặt với biết bao là thử thách. Có những thử thách xem ra nhỏ nhoi, dễ dàng vượt qua, cũng có những thử thách khắt nghiệt, có nguy hại đến mạng sống và lý tưởng,  xem chừng khó vượt thắng. Tin mừng hôm nay cho biết Chúa Giêsu phải đối mặt với hai thử thách hết sức cam go đến từ hai phía.

  1. Đến từ bên ngoài:Vua Hêrôđê đang tìm cách hãm hại và tiêu diệt Ngài. Vì thế khi đến địa hạt thuộc vua này quản lý, Chúa Giêsu đã phải chịu áp lực bởi lời cảnh báo của một vài người…

Nhưng trung thành với với sứ mạng, Chúa Giêsu đã không hề chùng bước và sợ hãi. Trái lại Ngài tỉnh táo phân tích vấn đề và khẳng định nhiệm vụ ưu tiên của Ngài là loan báo tin mừng cứu độ nên phải chu toàn. Mặt khác Ngài cũng rất hiểu về hoàn cảnh và con người của vua Hêrôđê. Vì thế Ngài rất bìn tâm vì biết mình phải đối phó với hoàn cảnh nguy hiểm ấy như thế nào.

  1. Đến từ bên trong:Người đời thường nói: giặc ngoài không sợ, nhưng ngại nhất là thù trong. Giêrusalem được xem là trung tâm chính trị, kinh tế , văn hóa và là cái nôi của tôn giáo. Ấy vậy mà nơi đây đã trở nên kinh hoàng nhất vì bao ngôn sứ đã bị giết tại đây và sứ điệp Tin mừng cũng bị khướt từ chính từ nơi này. Chúa Giêsu đã mạc khải cho biết về đau khổ mà Ngài phải chịu, và cái chết đau thương mà Ngài đối mặt cũng sẽ xảy ra chính tại nơi này, nơi mà được xem là người nhà và là cái nôi của tôn giáo.

Đời sống đức tin của mỗi chúng ta cũng luôn phải đối đầu với bao là thử thách. Có những thử thách đến từ bên ngoài, tuy nhiên cũng có những thử thách đến từ bên trong, ngay trong chính bản thân ta cũng có sự xung khắc.

Xin cho chúng ta luôn can đảm sống trọn bổn phận với Chúa với nhau; đồng thời xin Chúa giúp chúng ta kiên vững niềm tin dù có gặp nguy khó trên đường đời.

 

Thứ sáu: Lc 14, 1-6

Thiếu bác ái, việc thực thi lề luật chỉ còn là cái xác không hồn và là những hành động mù quáng. Tin mừng hôm nay, kêu gọi chúng ta ý thức trách nhiệm đối với nhau trong cuộc sống, bằng việc thực thi tình bác ái, qua việc giúp đỡ những người nghèo khổ và bất hạnh. Đó là cách thức ta thể hiện tâm tình tôn vinh Chúa.

Anh chàng trong bài Tin mừng hôm nay bị bệnh phù thủng chắc hẳn gặp rất nhiều khó khăn và đau khổ.

– Khó khăn trong việc đi lại. Khó khăn mỗi khi tiếp xúc với người khác.

– Đau khổ vì bệnh tật hành hạ, vì bỏ rơi không ai ngó tới. Đau khổ vì bị mọi người khinh ghét, bị xã hội xem thường. Nhưng trên hết có lẽ là nỗi đau mặc cảm vì bị mọi người xem là kẻ tội lỗi.

Nổi khát khao lớn nhất của anh là được làm người bình thường như bao người. Được xã hội tôn trọng; được mọi người quan tâm, yêu mến; được tự do đi lại; nhất là được khẳng định giá trị và phẩm giá làm người của mình.

Hôm nay Chúa Giêsu đã trao ban cho anh món quà vô giá mà anh hằng khao khát đêm ngày, đó là chữa anh khỏi căn bệnh phù thủng. Quả là niềm vui lớn lao, niềm vui chính đáng. Ấy vậy mà niềm vui đó lại bị chống đối. “Hôm nay là ngày Sabát không được phép”.  Không những chống đối quyền làm người của anh, mà họ còn chống đối cả Chúa Giêsu vì đã cho rằng Ngài đã vi phạm ngày Sabát.

Lòng ích kỷ và luật lệ vô hồn, quả là một gánh nặng, một rào cản đáng sợ đẩy con người đến chổ vô cảm và cư xử bất nhân với nhau, khiến người khác không thể vươn lên sống xứng đáng là con người. Họ không hiểu rằng: “Vinh quang Thiên Chúa là con người được sống.”  Bất cứ nơi nào phẩm giá con người được nhìn nhận, bất cứ một con người nào được tôn trọng và hạnh phúc, thì nơi đó Thiên Chúa được tôn vinh.

Xin cho chúng ta ý thức rằng: khi chối bỏ và khước từ thể hiện lòng nhân ái đối với người khác, là chúng ta đã xúc phạm đến chính Thiên Chúa. Yêu thương và thực thi bác ái đối với người khác cũng là cách chúng ta đền bù tội lỗi trong mùa báo hiếu tháng 11 gần kề.

Thứ bảy: Lc 14, 1.7-11

Tin mừng hôm nay ghi lại những lời khuyến cáo của Chúa Giêsu dành cho những kẻ sống kiêu ngạo và khích lệ cho những ai biết sống khiêm nhường. Nhưng làm thế nào để ta phân biệt được đâu là kẻ kiêu ngạo và đâu là người sống khiêm nhường?

Dựa vào câu nói cuối cùng của Chúa Giêsu trong đoạn tin mừng hôm nay: “Ai nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai họ mình xuống sẽ được nhắc lên.” Chúng ta biết được đâu là kẻ kiêu ngạo và đâu là người sống khiêm nhường. Như thế dấu hiệu của kẻ kiêu ngạo là “tự nhắc mình lên”; và dấu hiệu của người khiêm nhường là “tự hạ mình xuống”.

  1. Người kiêu ngạo “tự nhắc mình lên”bằng cách nào? Thưa lhọ:

– Luôn cho mình là kẻ lớn nhất, biểu hiện ưa thích “chọn chỗ nhất” trong đám tiệc.

– Luôn khoe khoang thành tích của bản thân khi tiếp xúc với người khác. 

– Hay phàn nàn và luôn chê bai người khác là ngu dốt, ngầm ý mình là người khôn ngoan và tài giỏi.

– Luôn khăng khăng giữ ý kiến của mình xem thường ý kiến của người khác, không còn khả năng lắng nghe và hợp tác với ai cả.

– Mặt thì vênh váo, sẵn sàng nhẫn tâm chà đạp những người yếu thế, cô thân và thích lên giọng dạy đời người khác.

– Luôn tìm kiếm hư danh nên rất ưa nịnh nọt, sẵn sàng luồn cúi và tâng bốc bề trên. Nhưng sau lưng thì lại chê bai, nói xấu…

Hậu quả của kẻ kiêu ngạo là bị mọi người khinh ghét; bị bạn bè xa lánh… Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho biết: họ sẽ bị chủ tiệc làm bẻ mặt khi mời họ nhường chỗ cho người khác: “Xin ông nường chỗ cho người này”; nhất là họ còn bị Thiên Chúa hạ bệ:  “ hễ ai nhắc mình lên sẽ bị hạ xuống”.

  1. Người khiêm nhường “tự hạ mình xuống” ra sao? Thưa đó là người:

– Biết tôn trọng sự thật, dám nói và sống cho sự thật.

 Biết nhận ra giới hạn bản thân, dám chấp nhận thiếu sót và lầm lỗi của mình trước Chúa và tha nhân.

 Luôn sống chân thành cởi mở với mọi người. Sẵn sàng lắng nghe những lời giáo huấn của Chúa và GH. Luôn mở lòng đón nhận những lời góp ý chân thành và chỉ bảo tốt đẹp của mọi người.

– Biết ý thức những gì mình “là” và “có” đều do ân ban của Chúa nên luôn biết cảm tạ và tôn vinh Chúa, sẵn sàng hy sinh chia sẻ với mọi người về vật chất lẫn tinh thần…

+  Tóm lại: Người sống khiêm nhường là người biết mình là ai? Vị trí của mình đang ở đâu? Và công việc của mình là gì?…

Vì thế mà người sống khiêm nhường luôn được mọi người yêu mến, tôn trọng và thích kết giao. Tin mừng hôm nay còn cho biết họ thật vinh dự khi được chủ tiệc mời lên trên: “Hỡi bạn, xin mời bạn lên trên”. Nhưng niềm vinh dự lớn nhất của người sống khiêm nhường là được chính Thiên Chúa yêu thương và nâng đỡ như lời Chúa Giêsu phán: “Ai hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên.”

Ta hãy mượn lại tâm tình bài hát sinh hoạt rất hay của nhạc sĩ linh mục Thái Nguyên mà dâng lên Chúa tâm tình cầu nguyện: “Xin cho con biết luôn tự hạ, sống khiêm như Giêsu từ ái. Lòng đơn sơ, chân thành cởi mở. Đời hồn nhiên như hoa nở thắm tươi.” Nhờ đó ta mới xứng đáng được Chúa yêu thương nâng đỡ và chúc lành; cũng như được mọi người trân trọng và yêu mến.

                                                                                               Lm Vika